Hôm nay trời trong xanh, những tia nắng nghịch ngợm khẽ xuyên lá tán lá, bởi vì Dạ Trọng Hoa không có ở đây nên Âu Dương Vũ cũng lén lút giúp Tiểu Nặc buông thả nửa ngày, không đọc sách viết chữ nữa, mà là mang Tiểu Nặc đến hồ nước trong viện để câu cá. Tiểu Nặc vì thế lại háo hức với món cá nướng của Âu Dương Vũ.
“Tỷ tỷ, ban sáng Ninh vương ca ca vì sao phải làm như thế a?”
“Hả?” Âu Dương Vũ lẳng lặng nhìn hắn, không rõ hắn hỏi gì.
“Như thế này này!” Tiểu Nặc đi lại gần Âu Dương Vũ nhón chân lên hôn lên mặt nàng một cái.
“Khụ, khụ...” Âu Dương Vũ nghe được Tiểu Nặc nói như vậy trong lòng liền cảm thấy chột dạ, bất ngờ chỉ có thể bất đắc dĩ nói “À..cái này..ý muốn nói...là thích a.”
“Vậy tỷ tỷ có phải càng thân thiết với nhau bao nhiêu thì càng thích nhau nhiều bấy nhiêu có phải không?”
Âu Dương Vũ không hiểu sao mặt mình lại xuất hiện một mảng hồng đỏ rực, nàng trừng mắt liếc Tiểu Nặc thì thấy hắn nghiêm mặt tiếp tục nói: “Đêm qua ở trong hoa viên, Ninh vương ca ca hôn tỷ tỷ lâu thật là lâu a.”
Âu Dương Vũ lập tức bị thằng nhóc này đánh sập phòng tuyến, thằng nhóc này sao lại có thể nói loại chuyện thế này... Nàng không khỏi ôm trán,chắc chắn từ nay về sau không được để cho Dạ Trọng Hoa chiếm tiện nghi làm như vậy với nàng nữa a!
Nhưng vào lúc này, Trúc Lục lặng lẽ đi đến bên người Âu Dương Vũ, giọng nói: “Vương phi, An Dương vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634368/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.