Âu Dương Vũ từ trước đến nay đến Tây Lăng sau, mỗi ngày đều đi vòng quanh Lưu Viên, cảnh sắc trong vườn đẹp như tranh vẽ, ngoài Trúc Lục ở bên cạnh ra, không ai ở trong phủ dám quấy rầy nàng. Mỗi ngày nàng đều được phục vụ với những món ăn tinh tế ngon miệng. Vì sợ nàng buồn chán Dạ Trọng Hoa có để lại cho nàng vài tập thơ để đọc, đọc xong rồi cũng không có việc gì làm, đột nhiên nổi hứng bảo Trúc Lục cùng nàng đi hái chút hoa để làm thuốc màu vẽ, ngày qua ngày yên bình như vậy quả thực không phải không thích, nhưng bây giờ nàng thực sự có chút nhàm chán.
Âu Dương Vũ quyết định rồi, nàng phải kiếm chuyện gì đó để hoạt động gân cốt, có điều nàng cần phải bàn bạc tính kế một chút để vơ vét một chút từ túi tiền của Dạ Trọng Hoa làm chút chuyện.
Vừa nói bản thân nhàm chán, ngay lập tức đã có người tìm đến tận cửa bồi nàng.
Âu Dương Vũ nhìn thấy vị nữ tử trước mắt, y phục mỏng manh màu xanh lục, đôi mắt như xuân thủy thanh ba khẽ chớp động, trên đầu nàng là biết bao nhiêu trâm cài quý báu được cài hết lên. Khuôn mặt của nàng thanh lệ, trên môi được thoa một lớp son dày, đỏ mọng đến chói mắt.
Âu Dương Vũ nhìn trước mắt nữ tử, được vây quanh bởi một đống nha đầu, chắc hẳn cũng là một vị thiên kim quý tộc phủ nào đó. Những nữ nhân mà đến đây tìm nàng chắc chắn cũng chỉ có duy nhất một việc.
Có điều đối phương từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634301/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.