Âu Dương Vũ nhìn đám rắn ghê tởm phía trước, cảm thấy da đầu có chút run lên, thậm chí là ghê tởm muốn nôn.
Dĩ nhiên nàng biết, giờ phút này bản thân mình không được phép sợ hãi. Nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng không khống chế được tái nhợt đi, thoáng cứng đơ, tay nàng run run nắm chặt con dao găm trong tay.
Hiển nhiên Dạ Trọng Hoa cũng đã phát hiện tình huống lúc này, hắn nhanh chóng kéo Âu Dương Vũ ra sau đưa tay ôm lấy nàng trong lòng che chở trước người, từ trong lòng nhanh chóng lấy ra chai lưu hoàng Âu Dương Vũ đưa cho hắn, nhanh chóng vẫy ra phía trước.
Sau đó kéo Âu Dương Vũ lui lại mấy bước, đứng ở phía sau vách, chỉ thấy đám rắn đối diện chậm rì rì lội tới, đến chỗ lưu hoàng liền không dám đi về phía trước, chỉ là chậm rãi vươn thân thẳng đứng, lập tức nhảy lên cao đột nhiên hướng về phía bọn họ.
Dạ Trọng Hoa nắm tay kéo Âu Dương từ từ lui xuống từng bước, đoạt lấy con dao găm trong tay Âu Dương Vũ trực tiếp nhắm đến khúc thân thứ bảy của nó nhẹ nhàng dứt khoát chém đi, con rắn lúc này run lên sau đó không một chút cử động.
Dạ Trọng Hoa giơ tay nhanh chóng đẩy Âu Dương Vũ tránh xa nơi này, một mình hắn đem con dao găm thuận thế giơ lên tiêu diệt hết những con rắn trước mặt. Những con rắn khác sau khi chứng kiến đồng loại của mình bị lưu hoàng giết chết như vậy, liền lập tức kích động một phen bò lên, nhưng cũng không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634297/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.