“Hôm nay Vũ nhi có nhã hứng đến đây uống trà sao?”
Dạ Trọng Hoa ăn mặc thanh lịch. Đường cong của cằm đẹp như quý tộc ngạo lạnh như băng, một lần giơ tay một lần nhấc chân lên thì toàn thân toát ra khí phách của vương giả, mang theo một loại mị lực khó có thể kháng cự. Hắn ngồi xuống đối diện với Âu Dương Vũ, A Tú ngồi một bên cảm thấy vô cùng căng thẳng và lo sợ cho nên nàng vội vàng đứng lên nhanh chóng lui ra ngoài.
Âu Dương Vũ đột nhiên cảm thấy cái miệng của A Tú thật không khác gì miệng quạ,nói gì đúng đó. Bây giờ nàng không hề có tâm trạng để gặp cái tên Dạ Trọng Hoa đáng ghét này, nàng không muốn cùng hắn có bất kỳ mối quan hệ mờ ám nào nữa, càng gần gũi với hắn bao nhiêu nàng cảm thấy càng nguy hiểm cho bản thân mình bấy nhiêu!
Dạ Trọng Hoa tự mình rót trà, thấy Âu Dương nhìn chằm chằm vào mình, trên mặt tươi cười lại thâm trầm thêm vài phần, mặt mày gian xảo có chút ôn nhu : “Sao vậy? Vũ nhi si mê bổn vương đến thế à?”
Âu Dương Vũ thở dài: “Ta chỉ là cảm thấy thắc mắc tại sao âm hồn của ngươi lại không tiêu tán đi thôi.”
Dạ Trọng Hoa duỗi cánh tay thon dài của mình ra nắm lấy cằm của Âu Dương Vũ, ngón tay cái vỗ về đôi môi đỏ mọng của nàng, động tác vô cùng ái muội: “ Vũ nhi, ngươi cứ tạo cho mình một bức tường vững chãi như vậy sao, ngươi nên biết ngươi cũng sắp là vương phi của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634287/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.