Đúng là nha đầu mồm miệng giảo hoạt. Âu Dương Vũ thản nhiên phun ra một câu: “Đem lại đây, vừa lúc ta đang đói bụng, bổn tiểu thư muốn nếm thử.”
Nàng một chút cũng không tin rằng Tôn thị lại trở nên nhân từ đến mức sai người hầu mang tổ yến quý giá đến dâng tận miệng mình.
Bát canh tổ yến từ từ đưa tới trước mặt Âu Dương Vũ, nàng tinh tế nhìn thoáng qua, thầm nghĩ trong lòng, thật đúng là tổ yến thượng đẳng, ít nhiều gì cũng năm mươi lượng bạc.
Âu Dương Vũ nhẹ nhàng lấy muỗng bắt đầu nếm thử, lúc này bát tổ yến vẫn còn nóng có chút phỏng tay, nàng nhẹ nhàng thổi một ngụm, mũi liền ngửi sau đó có chút giật mình, bởi vì nàng nhận ra có một mùi hương lạ tỏa ra lượn lờ trong không khí.
Hơn nữa, nếu cẩn thận nhìn kĩ,nàng phát hiện ra bát tổ yến này đã bị ai đó động chạm qua.
Âu Dương Vũ nhíu mày nhìn Mặc Nhi liếc một cái, thấy nàng bất giác nuốt nước bọt, chống đỡ ánh mắt đang gắt gao nhìn chằm chằm vào mình. Nàng không khỏi âm thầm cười lạnh. Âu Dương Vũ suýt chút nữa thôi là bị người khác tính kế..
“Ngũ tiểu thư, người dùng xong chưa?” Đây chính là tổ yến thượng đẳng rất tốt cho việc bổ dưỡng thân thể a. Mặc nhi định mở miệng nói thêm thì nghĩ tới cái gì đó lại đem những lời nói đó nuốt vào.
“Ừ, vì ta thấy miệng lưỡi có chút đắng cho nên đột nhiên cảm thấy ăn gì cũng không ngon.” Âu Dương Vũ lấy khăn lụa tinh tế lau môi, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634259/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.