Ngô Quốc Khánh nào có quan tâm Trần Hạo Hiên là ai.
Hôm nay ông ta về lại thành phố Ninh Hạ, thì ông ta chính là ông trời của thành phố Ninh Hạ này.
Toàn bộ những con đường của thành phố Ninh Hạ đều phải dọn sạch đón ông ta.
Tất cả người dân của thành phố Ninh Hạ đều phải xuất hiện quan sát.
Đội xe Audi rồng rắn này cũng đủ giết chết tất cả trong vài giây.
"Tao không quan tâm mày là ai."
Trong mắt Ngô Quốc Khánh chỉ có sự khinh thường.
Ông ta rảo bước về phía Trần Hạo Hiên.
Toàn bộ tỉnh Hà Bảo chẳng một ai dám dùng giọng điệu này nói chuyện với ông ta cả.
"Hôm nay là ngày tổ chức lễ cưới của nhà họ Ngô."
"Mày chỉ là một thằng lính quèn hèn mọn ở Bắc Giới mà cũng dám làm càn như vậy."
"Ngô Quốc Khánh tao hôm nay xuất hiện, chính là để cho mày biết rằng. Thành phố Ninh Hạ này, rốt cuộc là thiên hạ của ai."
Không đợi Ngô Quốc Khánh bước đến trước mặt Trần Hạo Hiên, Ngô Giang Thành đã cắn chặt răng.
Ông ta rống về phía Ngô Quốc Khánh một tiếng thật to: "Bố, nó là một thằng khốn nạn. Trước đấy nó đã rạch mặt của Ngô Lan Hương, chỉ vì lễ cưới của nhà họ Ngô, mà ban đầu chúng ta đã dự định nhẫn nhịn."
"Nhưng thật không ngờ, Ngô Lan Hương trốn đến Mãnh Long Điện, vậy mà nó còn muốn đến Mãnh Long Điện giết chết Ngô Lan Hương."
"Bố, Ngô Lan Hương là máu mủ ruột thịt của nhà họ Ngô chúng ta, lại càng là tôn nghiêm của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/355746/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.