Cả cơ thể Ngô Lan Hương đều muốn mềm xuống, cô ta làm gì có thời gian trả lời.
Cô ta trực tiếp đập mạnh điện thoại xuống đất.
Điện thoại hoàn toàn vỡ tan.
Ngô Lan Hương quay đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trần Hạo Hiên, anh là cái thá gì chứ? Không phải chỉ là điều tra trước tình hình của Công ty chúng tôi thôi sao? Ha ha ha. Tôi nói cho anh biết, chỉ cần nhà họ Ngô của chúng tôi vẫn còn, cho dù ba Công ty này xảy ra chuyện gì cũng đều có thể giải quyết.”
Trần Hạo Hiên nhả ra một vòng khói nói: “Cô chắc chắn chứ?”
Ngô Lan Hương cho rằng như vậy đây chính là sự kiêu ngạo của nhà họ Ngô.
Ở tỉnh Hà Bảo, cho dù nhà họ Ngô xảy ra chuyện gì phía trên đều có người chỗng đỡ.
“Rác rưởi, tôi nói cho anh biết, tối nay anh chọc tức tôi. Anh xong rồi.” Ngô Lan Hương hung dữ nói.
Vừa nói xong, Ngô Lan Hương quay đầu nhìn.
Ở trên đường cao tốc, thi thể nằm la liệt.
Tất cả các vệ sĩ của Ngô Lan Hương vậy mà đều nằm trong vũng máu, thậm chí không thể để lại bất kỳ vết thương nào trên người Hồng Thanh Vũ.
Giải quyết xong tất cả, Hồng Thanh Vũ trở về bên cạnh Trần Hạo Hiên.
Trần Hạo Hiên ngồi trên mui xe, tiếp tục hút thuốc nói với Hồng Thanh Vũ: “Tiếp tục đánh, còn thiếu 998 cái nữa.”
Hồng Thanh Vũ luôn cẩn thận với mệnh lệnh của Trần Hạo Hiên.
Nhưng Ngô Lan Hương lại hung tợn nhìn Trần Hạo Hiên.
Còn... Còn đánh nữa?
Hai cái tát vừa rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/355713/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.