Phương Bảo Quyên ngay lập tức nói: "Tổng giám đốc Hạ, anh ta đã sử dụng ‘Tục mệnh phương’ để điều trị cho Lỗ Kiến Công!" Phương Bảo Quyên đã nói đúng vấn đề. Ánh mắt Hạ Cơ Uyển và Hạ Nhạc Khánh trở nên sâu xa. Người thông minh, không cần nhiều lời cũng có thể hiểu điều đó có nghĩa là gì. ‘Tục mệnh phương’ đúng là do Trần Hạo Hiên đã đưa cho Hạ Cơ Uyển. Công thức thuốc đó có tác dụng chống lại ý trời. Nó đã chống đỡ cho Tập đoàn Vạn Nam trong năm năm, đưa Tập đoàn Vạn Nam đứng đầu ngành y dược ở thành phố Ninh Hạ. Độc nhất. Đối với công thức này, Tập đoàn Vạn Nam đã đăng ký bằng sáng chế. Vẻ mặt của Hạ Cơ Uyển chuyển từ mừng thầm sang điềm tĩnh. Cuối cùng xuất hiện một chút hung ác. Cô ta nhếch miệng cười nói: "Chú Dương, chú mau cho người kiểm tra xem cửa hàng Bách Thảo đã bán được bao nhiêu ‘Tục mệnh phương’." Quản gia Dương lập tức đi kiểm tra. Gần đây cửa hàng Bách Thảo đang rất phát đạt, trên mạng có rất nhiều số liệu về nó. Chỉ cần kiểm tra một chút sẽ có kết quả ngay lập tức. Ngay sau đó, chú Dương nói: "Thưa cô, theo thống kê sơ bộ, thu nhập ít nhất cũng hơn ba tỷ."
Khóe miệng Hạ Cơ Uyển cực kỳ lạnh lùng: "Chưa đầy một tháng đã thu về hơn ba tỷ. Đáng tiếc, khoản doanh thu này sẽ khiến các người bồi thường đến chết!" "Phương Hy Văn, hôn lễ của tôi sẽ là tang lễ của cô." Bên kia. Trần Hạo Hiên trở lại Cửa hàng Bách Thảo, Cửa hàng Bách Thảo trở nên nổi tiếng sau trận chiến đầu tiên. Phương Hy Văn đang ở trước cửa, một dáng người quen thuộc đi đến. Là Khương Ôn Thạc, người giàu nhất thành phố Ninh Hạ. Khương Ôn Thạc đang muốn tiến thêm một bước hợp tác với Phương Hy Văn để đưa Cửa hàng Bách Thảo có mặt trên khắp các con phố và ngõ hẻm của Ninh Hạ. Nhìn thấy Trần Hạo Hiên trở lại, Khương Ôn Thạc đang chuẩn bị chào hỏi. Trần Hạo Hiên ngay lập tức liếc mắt nhìn ông ta, lúc này Khương Ôn Thạc mới dừng lại hành động của mình. "Cô Phương, cô có thể cân nhắc kỹ hơn về dự án. Về phần tiền bạc, tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm." Trên mặt Phương Hy Văn lộ ra vẻ hạnh phúc, nói: "Dù sao cũng cám ơn ông Khương, để tôi tiễn ông?" Khương Ôn Thạc làm sao dám để Phương Hy Văn tiễn ông ta, ông ta vội vàng lắc đầu: "Không, không cần, không cần." Sau khi Khương Ôn Thạc rời khỏi, Phương Hy Văn có tâm trạng rất tốt. Đi bộ cũng cảm thấy như đang bay. Cô đi đến bên cạnh Trần Hạo Hiên, Phương Hy Văn kéo tay Trần Hạo Hiên: "Không nghĩ đến anh lại quen biết người của Thiên Đao. Nếu không phải hôm nay người của Thiên Đao xuất hiện, chỉ sợ bệnh viện Đông y thật sự sẽ sụp đổ."
Trần Hạo Hiên thấy cửa hàng Bách Thảo của Phương Hy Văn đã chuyển biến tốt, trong lòng cũng có chút vui mừng. Anh quay lại và nói với Hồng Thanh Vũ: "Hồng Thanh Vũ, mau chuẩn bị." "Trần Gia, chuẩn bị cái gì?" "Chuẩn bị, lấy lại công thức!" "Trước hôn lễ của Hạ Cơ Uyển, tôi phải lấy lại công thức trước đây của tôi." Hồng Thanh Vũ hiểu rằng công thức mà Trần Hạo Hiên nói chính là công thức ‘Tục mệnh phương’ mà ban đầu anh đưa cho Hạ Cơ Uyển. Hạ Cơ Uyển tâm địa rắn rết, hoàn toàn không xứng đáng có được ‘Tục mệnh phương’. Hạ Cơ Uyển của năm năm trước có bao nhiêu rực rỡ. Bây giờ, cô ta có bấy nhiêu xấu xa. Hồng Thanh Vũ thấp giọng nói với Trần Hạo Hiên: "Trần Gia, chỉ sợ không cần đợi anh đến lấy." "Hạ Cơ Uyển đã mời kim bài luật sư nổi tiếng nhất ở tỉnh Hà Bảo, để kiện Cửa hàng Bách Thảo sao chép công thức của Tập đoàn Vạn Nam." “Một khi thắng kiện, Cửa hàng Bách Thảo không chỉ phải gánh tiếng xấu sao chép công thức mà còn phải đối mặt với số tiền bồi thường khổng lồ lên tới hàng trăm tỷ.” "Đây là thư của luật sư." Trần Hạo Hiên cầm lấy lá thư của luật sư, anh nhìn cũng không thèm nhìn trực tiếp xé nó thành từng mảnh nhỏ. "Cô ta dám!" "Cơ Uyển, tôi sẽ tìm cô đòi nợ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]