Âm thanh này vang đến tận trời cao, vang văng vẳng bên tai Hạ Cơ Uyển. Cô ta hoàn toàn không ngờ rằng sự việc sẽ thành ra thế này. Rõ ràng cô ta vì muốn làm bẽ mặt Trần Hạo Hiên nên mới tập hợp nhiều người lại đây như thế. Cái tên vô tích sự này rõ ràng không biết y thuật mới phải chứ. “Mẹ nó chứ.” Hạ Cơ Uyển thấy như thế thì lớn tiếng mắng chửi: “Cháu bị anh ta tính kế rồi, có thể Trần Hạo Hiên không biết y thuật nhưng thiên huyền ngân châm là do mẹ anh ta để lại sao anh ta lại không cái này được cơ chứ.” “Trùng hợp là anh ta lại biết dùng cái này.” “Tên vô tích sự này, sao vận may của anh ta lại tốt đến thế nhỉ.” Đột nhiên Hạ Cơ Uyển hiểu rõ tất cả mọi chuyện. Khó trách năm năm nay Trần Hạo Hiên lại bình yên vô sự sống ở Bắc Giới đến thế. Khó trách lúc anh trở lại thành phố Ninh Hạ có thể thuận buồm xuôi gió được như vậy. Không cần nhờ vào những thứ khác mà chỉ cần dựa vào mỗi thiên huyền châm pháp thôi anh cũng có thể trở thành người được mọi người săn đón ở Bắc Giới rồi. “Rắc rắc rắc.” Hạ Cơ Uyển nắm chặt tay lại thành nắm đấm, cô ta nổi cơn thịnh nộ. Hạ Cơ Uyển tuyệt đối sẽ không để cho Phương Hy Văn sống tốt hơn cô ta đâu. Trước khi kết hôn cô ta nhất định phải nghĩ ra được cách khác. Lúc này ở dưới tầng.
Đừng nói là những người khác mà ngay cả Phương Hy Văn cũng ngạc nhiên nhìn Trần Hạo Hiên. Trong mắt cô vừa có niềm vui vừa có sự ngạc nhiên, người đàn ông này kể từ khi anh quay về đến giờ anh luôn mang lại kỳ tích cho cô hết lần này đến lần khác. Vừa nãy lúc Trần Hạo Hiên ra tay, cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần chịu khiển trách, chịu chửi mắng chung với anh rồi. Nhưng đâu ngờ Trần Hạo Hiên lại có bản lĩnh đảo ngược trời đất thật. Hiện giờ Lỗ Kiến Công cảm nhận được rõ ràng cơ thể của mình đã tốt hơn trước rất nhiều rồi, quỳ trước mặt Trần Hạo Hiên luôn miệng nói cảm ơn. “Anh, sao anh làm được hay vậy?” Phương Hy Văn chạy lại rồi vội vàng hỏi. Trần Hạo Hiên quay đầu lại nhìn Phương Hy Văn rồi mỉm cười. Anh phải giải thích với cô thế nào đây, nói cho cô biết anh chính là thiên hạ đệ nhất y Trần Thái Sơn sao? Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Trần Hạo Hiên mới lên tiếng giải thích: “Tôi đã từng nói với em là tập đoàn Vạn Nam hưng thịnh như ngày hôm nay đều là nhờ vào phương thuốc tôi đã để lại cho Hạ Cơ Uyển. Còn về châm pháp, đó là do mẹ tôi để lại cho tôi… Bọn họ nghiên cứu suốt năm năm nay thì cũng chỉ như muối bỏ biển mà thôi.” “Từng góc, độ mạnh, nông sâu khi châm kim… sai một ly là đi một dặm ngay.” “Y thuật có thể cứu người thì nó cũng có thể giết người được.” Phương Hy Văn nghe thấy Trần Hạo Hiên nói như thế thì mới yên tâm hơn được phần nào. Phương Hy Văn ngẩng đầu lên nhìn tập đoàn Vạn Nam lúc này cuối cùng thì cô cũng ngẩng cao đầu ưỡn ngực trước mặt bọn họ được rồi. Phương Hy Văn cảm thấy dường như có Trần Hạo Hiên ở đây, cô muốn đối phó với tập đoàn Vạn Nam thì cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Đám cưới vào đầu tháng sau, càn khôn chưa định hươu chết vào tay ai thì vẫn còn là một ẩn số! Hiện trường vô cùng náo nhiệt giới truyền thông đều ở dưới. Cửa hàng Bách Thảo chiến thắng vang dội vả cho tập đoàn Vạn Nam một cú đau điếng người.
Năm năm nay tập đoàn Vạn Nam luôn đứng ở vị trí cao trong giới y học thành phố Ninh Hạ hôm nay suýt chút nữa đã gây chết người, còn Trần Hạo Hiên dưới tình hình người bệnh hồi quang phản chiếu mà vẫn nghịch thiên cải mệnh được. Trong chốc lát cánh cửa của cửa hàng Bách Thảo cũng sắp bị người ta phá mất rồi. Người kéo tới muốn đầu tư đông như chảy hội. Lúc Trần Hạo Hiên và Phương Hy Văn rời đi, tất cả bác sĩ của tập đoàn Vạn Nam vẫn quỳ rạp xuống dưới đất, bọn họ không dám ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông tên Trần Hạo Hiên có kỹ thuật chữa bệnh đỉnh cao này. Vừa mới rời khỏi cửa lớn của tập đoàn Vạn Nam thì có một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ngay trước mặt của Trần Hạo Hiên. Đó chính là Hạ Nhạc Khánh. Hạ Nhạc Khánh thở hổn hà hổn hển đi tới trước mặt Trần Hạo Hiên. “Hạo Hiên à, đã lâu chúng ta không gặp nhau rồi.” Trần Hạo Hiên nhíu chặt mày lại khinh thường nói: “Tôi với ông thân lắm à?” Hạ Nhạc Khánh biết Trần Hạo Hiên không muốn gặp mình nhưng ông ta vẫn mặt dày mày dạn nói: “Cậu nói lương y như từ mẫu thấy bệnh nhân tất nhiên phải cứu mà. Hạo Hiên à, tình trạng bệnh tình của tôi giống hệt như Lỗ Kiến Công vậy, gần đây Cơ Uyển vẫn luôn tìm cách giúp tôi nên mới đành phải làm như thế để ép cậu lấy ra châm pháp mẹ cậu để lại.” “Hạo Hiên à, tôi cầu xin cậu hãy cứu tôi đi mà.” “Cầu xin cậu đấy, hãy cứu tôi đi.” Hạ Nhạc Khánh là một kẻ sĩ diện nhất tập đoàn Vạn Nam nhưng lúc này ông ta chẳng màng mặt mũi của mình nữa. ‘Rầm’ ông ta quỳ rạp xuống trước mặt của Trần Hạo Hiên. Còn Trần Hạo Hiên thì cũng gật đầu nói: “Lương y như từ mẫu, trị bệnh cứu người là thiên chức của tôi.” “Nhưng ông thì tôi không cứu đấy.” “Ông có tư cách làm người không hả?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]