Sau khi Phương Hy Văn đi lấy chìa khóa, Phương Bảo Quyên vội vàng đến tìm bà cụ.
"Bà nội, bà lại trả lại chìa khóa cho Phương Hy Văn! Sao bà lại làm như vậy, mặc dù cửa hàng Bách Thảo không kiếm được tiền, nhưng ít ra cửa hàng này vẫn đáng tiền."
Bà cụ thờ dài một hơi, nói: "Vẫn không phải là chủ ý của cháu sao, Tề Phong Lâm quả thật có khả năng quen biết nhân vật lớn kia, nhưng cháu cũng biết, nhân vật lớn kia chỉ huy quần hùng đến tiêu diệt nhà họ Đồng chỉ vì đồng tình với những việc mà Phương Hy Văn gặp phải. Nếu như bà không trả cửa hàng Bách Thảo cho Phương Hy Văn, nhân vật lớn kia sẽ cho rằng chúng ta là loại người giống như nhà họ Đổng, sau này còn lấy lòng như thế nào đây."
Phương Bảo Quyên cắn răng: "Thế nhưng mà bà nội..."
Bà cụ xua xua tay: "Chuyện này, không cho phép nói lại. Cố gắng chiêu đãi bữa tiệc thật tốt đi, bữa tiệc đã trở thành bộ dáng quỷ quái như này, bà còn đang sốt ruột đây."
Phương Bảo Quyên không còn cách nào khác, muốn nói nhưng không thể làm gì khác hơn là kìm nén và quay về.
Tức giận trong lòng, bị Phương Bảo Quyên kìm nén ở trong lòng.
Cô ta không thể để Phương Hy Văn sống dễ chịu được, con điếm Phương Hy Văn kia, nhiều lắm cũng chỉ trở thành công cụ để cô ta quen biết vị nhân vật lớn kia mà thôi.
Phương Bảo Quyên càng nghĩ càng giận, vừa ra cửa đã nhìn thấy Hạt Tiêu chơi một mình ở trong sân.
Nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/355616/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.