Bà cụ nghe xong, bắt đầu trở nên kích động: “Ý cháu là đám anh hùng tối qua đều là do Tề Phong Lâm gọi đến sao?”
Trong lòng Phương Bảo Quyên ghen tị chết đi được: “Không thì sao ạ? Bà nội, điều này không đủ rõ ràng sao ạ? Tề Phong Lâm chắc chắn là lập công ở Bắc Giới rồi, ngoài anh ta ra thì còn ai dám đốt Phong Hỏa Đài nữa chứ. Ngoài anh ta ra thì còn ai quan tâm đến chuyện sống chết của con tiện nhân đấy nữa, còn ai sẽ vì một cuộc điện thoại của cô ta mà giết cả nhà họ Đổng?”
Bà cụ nghe xong cũng thấy đồng tình.
Đúng vậy! Ở thành phố Ninh Hạ, còn ai quan tâm đến việc sống chết của Phương Hy Văn nữa?
“Hơn nữa, bà nội à.”
Phương Bảo Quyên vội vàng nói tiếp: “Hôm nay khi cháu đến núi rác, núi đã bị niêm phong rồi, cháu tận mắt nhìn thấy đám người đấy cực kỳ cung kính với anh ta, lại còn cho Phương Hy Văn vào nữa. Cháu dám đảm bảo Tề Phong Lâm là người đốt Phong Hoa Đài tối qua. Hoặc là chắc chắn anh ta có quen một nhân vật lớn nào đó.”
“Bà nói xem, nếu chúng ta mà với được nhân vật lớn đó thì còn phải sợ Hạ Cơ Uyển sao?”
“Đừng nói là nhà họ Hạ, cho dù là cả thành phố Ninh Hạ chúng ta cũng không cần sợ ai cả.”
Bà cụ âm thầm vỗ tay, vui mừng. Nếu quen được nhân vật như thế thật thì nhà họ Phương còn sợ gì nữa?
Muốn lấy lòng Tề Phong Lâm không dễ thế đâu, danh tiếng của Phương Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/355609/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.