Là con gái của cậu ta? Chuyện này… Làm sao có thể như vậy được?
Trong lòng Nhan Cửu Đỉnh đầu nhiên là bị sốc, sau đó ông ta liền cố gắng bình tĩnh trở lạ. Máu của cô bé kia quả thật là có thể giải độc hiệu quả một cách lạ kỳ. Mặc dù có thể giải gần hết chất độc của các lính quân y của địa phương, nhưng tỉ lệ sống sót của họ trên chiến trường rất thấp. Nếu như dùng máu để tạo nên được thuốc giải độc thì khi sử dụng trên chiến trường sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc đầu Nhan Cửu Đỉnh cũng không ngờ máu của một cô bé có thể kỳ diệu đến như vậy. Bây giờ lời nói của Trần Hạo Hiên đã làm cho ông ta tỉnh ngộ hoàn toàn.
Để thần y Trần Trái Cực đạt được thành tựu như ngày hôm nay, ắt hẳn cậu ta đã thử qua rất nhiều các loại thảo mộc và các loại độc dược. Ở một mức độ nào đó, con gái của cậu ta có thể thừa hưởng dòng máu của cậu ta một cách rất tự nhiên, trời sinh có thể kháng được dược tính của các loại chất độc.
“Thảo nào, tôi nói thảo nào, thì ra là con gái của cậu.” Trong lòng Nhan Cửu Đỉnh run lên, ông ta cảm thấy có chút sợ hãi, đầu ông ta không ngừng hạ thấp xuống. Ông ta nói với Trần Hạo Hiên một lần nữa: “Nếu như vậy thì là Tây Giới chúng tôi không đúng. Nhưng Tây Giới chúng tôi, thậm chí là Nhan Viễn Lương cùng Nhan Tuấn Vũ cũng không biết cô bé này là con của cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/3293398/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.