Nha hoàn Yến Tuyết bị nàng trừng mắt, hoảng sợ. Ánh mắt này của đại tiểu thư như là diêm vương muốn lấy mạng theo sát khí nhìn thẳng nàng. Đem Yến Tuyết ngốc lăng đứng ở nơi đó, nửa ngày không kịp phản ứng.
Ngay tại lúc Yến Tuyết ngây ngốc đứng đó, không để ý tới nàng còn đang sững sờ, liền chạy ngay vào theo hướng Hoa Hào viện, rốt cục cũng đến được phòng nơi phụ thân đang nghỉ ngơi.
Nàng bây giờ không có quan tâm thứ gì, lớn tiếng hô: "Phụ thân! Mẫu thân hậu sản rong huyết, người nhanh đi cứu nương! Phụ thân! Người mau đứng lên!"
Một tiếng đón một tiếng, không gian gián đoạn.
Căn phòng một mảng tối đen như mực bây giờ đèn đã được thắp sáng, nhưng đứng đợi một lúc vẫn là không có người đi ra.
Qúy Như Yên ánh mắt thương tâm nhìn chằm chằm căn phòng, ở bên ngoài tiếp tục kêu: "Phụ thân, người cứu cứu nương được không? Phụ thân, nữ nhi van cầu người!".
Phía bên trong lúc này cũng có tiếng mở cửa.
Trong phòng có một nữ nhân mang thai, diện mạo bình thường, đôi mắt lộ ra thâm trầm tinh quang: "Dã nha đầu ngươi, không nên ở trong này khóc thần khóc quỷ, còn không mau cút đi, đừng ở chỗ này cản mắt ta! Cũng đừng ở chỗ này nháo lão gia nghỉ ngơi! Yến Tuyết! Yến Tuyết! Nha đầu đáng chết này không biết chạy đi đâu!"
Kỳ phu nhân đứng xoa xoa bụng, mười phần hét lớn nha hoàn của nàng.
Bên ngoài Yến Tuyết còn đang sững sờ rốt cục cũng phục hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2211577/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.