Chương trước
Chương sau
"Hảo tỷ tỷ, là tai sai rồi"

An Huyền gương mặt nhăn lại, bất đắc dĩ cởi ra y phục của mình

Hắn toàn bộ phía lừng bị người dùng kiếm đâm bị thương, vết thương kiathập phần nghiêm trọng, nếu không phải An Huyền đã cầm máu trước, chỉ sợ hắn đã chết vì mất máu quá nhiểu

Qúy Như Yên giật mình không thôi: "An Huyền! Là ai đả thương ngươi, như thế nào bị thương nghiêm trọng như vây?

"..."

An Huyền mím môi mỏng không nói

Qúy Như Yên thấy thế, biết hắn gặp nạn không nói, đau lòng một bên thoadược cho hắn, cũng không nhẫn tâm ép buộc hắn, đợi băng bó vết thươngthật tốt, nàng mới nhẹ giọng nói: "Nếu ngươi không có cách trực tiếp lấy tánh mạng của người kia, thì hãy dùng mưu kế, ngươi đã quên lời của tanói trước kia rồi sao? Ngươi là người thông minh. Cần phải biết thế nàođể tìm ra được nanh vuốt của hắn"

An Huyền thật sâu nhìn nàng một cái: "Tỷ tỷ, ta tìm không được nanh vuốt của hắn, nanh vuốt của hắn quá thần bí!"

Qúy Như Yên lạnh lùng cười: "Thần bí sao? Chưa hẳn, chỉ cần bọn họ cóliên hệ, nhất định có thể tìm được. Nếu trong khoảng thời gian ngắn tìmkhông được, vậy ngươi liền chủ động phóng ra nhiều bẫy nhỏ, tổng có thể làm cho nanh vuốt sau lưng hắn xuất hiện"

"Đúng vậy là do An Huyền vô dụng..."

"An Huyền! ngươi đừng nói như vậy, ngươi đã làm rất tốt, đừng nghĩ cùng địch nhân đồng quy vô tận, đó là hanh vi ngu xuẩn, chết tử thế khôngbằng lại sống, chỉ cần sống hết thảy đều có hi vọng. Nếu là đã chết, kia nói cái gì cũng là vô nghĩa"

An Huyền gật gật đầu, mặc vào y phục: "Tỷ tỷ, ngươi hôm nay gọi ta đến có chuyện gì không?"

"Phường chúa Cẩm Tú phường, ngươi có biết?"

"Cũng không có quen thuộc, chính là nghe qua danh của nàng, là tú nươngtrong cung, sau được thái hậu ân điểm cho mở một Cẩm Tú phường. Nàng tađắc tội tỷ tỷ?"

"Không có, vậy ngươi đi trước điều tra nàng, ta muốn biết tất cả mọi việc nàng trước đây ở trong cung"

"Hảo!"

Qúy Như Yên từ trong lòng ngực lấy ra một viên thuốc đưa cho hắn: "Dùngtrước dược này, nội thương trước kia của ngươi, đều đã hồi phục như cũ,La Sát công của ngươi đã luyện tới tầng thứ bảy, muốn đột phá cần phảicó cơ hội"

"Yên tâm, ta chắc chắn sẽ thành công"

"Ân, ngươi trước quay về Hậu phủ, có chuyện gì ta sẽ nói Linh Tinh tới tìm"

An Huyền rời đi, Qúy Như Yên đang định thổi tắt đèn đi ngủ, thì nghe được đằng xa có tiếng bước chân

Dao Quang vội vàng đứng ở ngoài cửa nói: "Tiểu thư, Qúy phủ có một gã sai vặt đến, nói là lão gia thỉnh tiểu thư hồi phủ"

Qúy Như Yên nhíu nhíu mày, xem ra Kiều di nương thao tác cũng thật nhanh nhẹn, mới như vậy đã nhịn không được

Một khi đã như vậy, nàng xem Qúy Đông Minh có thể đối với nàng như thế nào

Mặc lại y phục, bước ra ngoài, khóe miệng mang theo cười lạnh: "Chúng ta quay về Qúy phủ xem xét một chút, như vậy cũng tốt, không phải sao?"

Vừa ly khai khỏi Phi Liễu các, tiến vào đại đường vương phủ, lại phát hiện Yến vương ở đó: "Như Yên, ngươi phải rời đi sao?"

"Nghĩa phụ, nữ nhân tối nay trở về cùng phụ thân nói chuyện, một canh giờ sau sẽ trở về"

Yến vương nghe vậy, nỗi sợ hãi liền buông xuống, hắn sợ nữ nhi này một đi sẽ không trở lại nữa

"Hảo, hảo, Nhạc Thánh, ngươi bồi Như Yên đến Qúy phủ, nếu như Qúy ĐôngMinh không thả người, vậy ngươi cũng đừng khách khí! Biết không? Nhấtđịnh không để cho Như Yên mất một sợi lông nào, nếu không trở lại, bổnvương liền lột ra ngươi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.