Chương trước
Chương sau
Lại nói Quách Ngọc Kỳ bị Qúy Đông Minhđuổi về Quách phủ, nàng mặt mũi bầm tím trở lại, khiến cho nhị lão giakinh hãi không thôi

Sau khi Quách Ngọc Kỳ nói ra nguyên nhân, nhị lão gia lại trầm mặc

Quách lão gia tỏ rõ quan điểm việc này hắn mặc kệ, tự Quách Ngọc Kỳ giải quyết

Lão phu nhân Quách gia cũng không để ý tới, nguyên nhân Quách Ngọc Kỳnày chính là thứ xuất nữ nhi, nguyên bản nữ nhân đã gả ra ngoài chính là bát nước hất đi, nếu như Qúy Đông Minh không phải là thái y viện phán,bọn họ cũng sẽ không để cho nữ nhân này hồi phủ

Cũng vào đêm hôm đó, Quách Lập Đức liền hồi phủ

Hắn vừa mới vào cửa, liền nhìn thất được Quách Ngọc Kỳ: "Ngọc Kỳ? Ngươinhư thế nào lại ở đây? Ngươi phải hảo hảo ở lại Qúy phủ, chạy về Quáchphủ làm gì, không phải là bị hưu rồi chứ?"

"Quách Lập Đức! Ngươi còn dám nói như vậy sao?"

Quách Ngọc Kỳ hận đến nghiến răng, nếu không phải mình còn cần cấp choQúy Đông minh một cái công đạo, nàng khẳng định đã xông lên, đem cáilang tâm cẩu phế đại ca này cắn chết

Quách Lập Đức nhún nhún vai, ngồi ở một bên: "Nói vậy, hôm nay có ngườigọi ta trở về, liền là bởi vì ngươi đi, nói đi, chuyện gì!"

"Chín năm bạc hồi khấu thánh thượng đưa cho ta"

"Hồi khấu thánh thượng?"

Quách Lập Đức cười thập phần quỷ dị, âm thanh trầm thấp nói: "Muội nói lời này là có ý gì?"

"Nguyên nhân hôm nay ta đến Qúy phủ, chính là muốn ngươi đưa ra chín năm tiền ngươi thiếu ta hồi khấu thánh thượng"

"Nực cười! Ta Quách Lập Đức trở thành hoàng thương, chính là bằng bản lãnh thực sự, sao lại phải cấp thánh thượng hồi khấu?"

"Quách Lập Đức, ngươi đây là không hiểu sao?"

Quách Lập Đức liên tục cười lạnh: "Không hiểu? Vậy ngươi đưa ra bằng chứng, ta chưa cấp thánh thượng hồi khấu?"

Thẳng thắn mà nói, mười năm nay, Quách Lập Đức kiếm tiền cũng không ít,hơn nữa gần đây hắn đã không muốn làm hoàng thương nghiệp dược, mà là bí mật cùng người khác đoạt đi mỏ vàng

Vì vậy, Quách Ngọc Kỳ tìm đến đòi hắn tiền, hắn trực tiếp làm thái độ ương ngạnh không chịu giao ra

Dù sao chuyện hồi khấu thánh thượng, thánh thượng tất nhiên cũng khôngbiết trong đó còn nhiều việc rắc rối, nếu như làm cho thánh thượng biết, Qúy Đông Minh kia còn có thể hay không còn giữ được mũ quan

Quách Ngọc Kỳ tức giận đến sắc mặt thay đổi, chỉ thẳng vào Quách LậpĐức: "Đại ca, số tiền kia chính là để cho lão gia ta cứu mạng, ngươi như thế nào có thể không giao ra?"

Quách Lập Đức bưng lên chén trà, chậm rãi nhấp một ngụm: "Ngươi cũng đãnói, đó là lão gia nhà ngươi! Quách Ngọc Kỳ, ngươi cần phải làm cho rõràng, ngươi đã là người ngoài, không phải là người Quách gia. Huống chi, ngươi từ nãy đều đối với ta hô to gọi nhỏ, chẳng lẽ không ai nói chongươi biết, lễ nghi của ngươi thật sự không có sao? Thứ xuất chính làthứ xuất, quả nhiên không thể tốt hơn được!"

Dứt lời, chén trà đập thật mạnh xuống mặt bàn

Quách Ngọc Kỳ bị âm thanh kia đập xuống, kinh hồn trở về

Đúng vậy!

Nàng như thế nào gấp đến nỗi không có đầu óc?

Đại ca hiện tại chính là người duy nhất cứu mạng nàng, nếu như đại cakhông đem tiền giao ra, nàng cũng đừng mơ đến cái gì mà phu nhân của Qúy Đông Minh, với tính tình của Qúy Đông Minh, chắc chắn sẽ làm cho nàngsống không bằng chết, trực tiếp đưa tới trước mặt nàng một hưu thư

Tuổi của nàng đã như vậy, bị đuổi ra Qúy phủ, chỉ có một con đường chết

"Đại ca, người coi như Ngọc Kỳ cầu người, được không?"

Quách Ngọc Kỳ bùm một tiếng quỳ xuống mặt đất đau khổ cầu xin
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.