Chương trước
Chương sau
Qúy Như Yên tức giận nhìn hắn nghi hoặc: "Đây là Hà thái y!"

"Hắn như thế nào ở nơi này?"

Phù Nhạc Thánh thất thanh kêu lên

Qúy Như Yên nhìn thấy hắn ngạc nhiên như vậy chịu không nổi, dương tayđánh thẳng vào sau gáy hắn: "Câm miệng! Ngạc nhiên như vậy làm cái gì?Ngươi có phải muốn nghĩa phụ nghe thấy có phải hay không, vạn nhất quấyrầy giấc ngủ của nghĩa phụ, ngươi phụ trách được sao?"

Phù Nhạc Thánh há miệng thở dốc nói, nhưng hắn còn chưa nói một câu, đã bị người từ phía sau đá vào

Lảo đảo ngã vào Phi Liễu Các, Qúy Như Yên cùng Phù Nhạc Thánh nhìn phía sau, phát hiện Yến vương đang hé mắt nhìn bọn họ

"Xú tiểu tử, đây là khuê các của muội muội ngươi! Đã trễ thế này, ngươi còn thập thò làm cái gì!"

Phù Nhạc Thánh ủy khuất khóc không ra nước mắt: "Phụ vương, người thậtbất công! Rõ ràng là ta đang ở trong phòng ngủ, là nàng nhéo ta đến!"

"Thật sự là như vậy?"

Yến vương hồ nghi nhìn Qúy Như Yên, suy nghĩ nếu tiểu tử Phù Nhạc Thánhnày lời nói có nửa phần dối trá, hắn hội sẽ không chút nương tay

Qúy Như Yên buồn cười nhìn hai phụ tử nhà họ: "Nghĩa phụ, đúng là ta gọi thế tử ca ca đến đây. Là như vậy, phòng ta xuất hiện một người, màngười này chính là Hà thái y của thái y viện. Nghĩa phụ có nhận thứcngười này?"

Yến vương ngẩn ra: "Hà thái y? Hắn như thế nào ở nơi này?"

Qúy Như Yên cũng không kể tới chuyện của Lạc Thuấn Thần, nhưng cũng không tiết lộ thế lực của mình, tránh để Yến vương lo lắng

Vì thế, suy nghĩ một lúc mở miệng nói: "Hắn bị thập hoàng tử đuổi giết, mà ta trùng hợp cứu hắn"

"Thập hoàng tử muốn giết Hà thái y?"

Phù Nhạc Thánh ngạc nhiên không thôi

Mà ngay cả Yến vương cũng đồng dạng khiếp sợ: "Hà thái y này từ trướcđến nay không gây thù bên ngoài, vì cái gì thập hoàng tử lại muốn giếthắn?"

"Cái này, nên hỏi bản thân Hà thái y"

Qúy Như Yên nhún nhún vai, nhìn Hà thái y đang nằm trên giường

Ba người đến gần giường, Qúy Như Yên giải khai huyệt đạo trên người Hàthái y, Hà thái y mơ mơ màng màng tỉnh lại, mở ra hai mắt, liền thấyđược đoàn người Yến vương

Trong lòng kinh sợ, sợ tới mức cả người run lên, nhưng lý trí vẫn hoạtđộng, cự nhiên từ trên giường đứng lên, quỳ gối trước mặt Yến vương:"Thần tham kiến Yến vương, cầu Yến vương cứu tính mạng của thần"

Phù Nhạc Thánh liếc hắn một cái: "Hà thái y, ngươi làm sao? Cái gì mà cứu mạng, ngươi đắc tội ai?"

Hà thái y nghe vậy, hé miệng không đáp

Qúy Như Yên ở bên nhìn, nàng cũng không muốn lúc này cùng Hà thái y nói lời vô ích

"Hà thái y, cho dù ngươi không nói, không có nghĩa là ta không biết.Ngươi tối nay nên ở lại thái y viện trực vì sao ngươi không ở nơi đó,ngược lại lại đến gặp thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn, thập hoàng tử vìsao lại muốn giết ngươi?"

Hà thái y vẫn không nói

Yến vương kiên nhẫn đứng ở bên cạnh Hà thái y không nói gì

Yến vương thế tử Phù Nhạc Thánh mang tơi ghế dựa, trước cấp lão tử nhàmình ngồi lên, hắn đứng ở bên người Yến vương, nghe Hà thái y nói ranhững bí mật kinh thiên động địa

Qúy Như Yên thấy Hà thái y tuổi đã cao, nghĩ gia quyến cũng không phải ít

"Hà thái y, ngươi đêm nay tuy rằng may mắn thoát chết, nhưng người nhàcủa ngươi, thập hoàng tử sẽ bỏ qua cho bọn họ sao? Ngươi cứ trì hoãn như vậy, chúng ta cũng không có tổn thất gì, nhưng tính mạng của Hà phủ..."

Hà thái y cả người chấn động, toàn thân mềm nhũn, ngồi dưới đất, thì thào nói: "Thái tử điện hạ, là Uyển quý phi sai khiến"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.