Chương trước
Chương sau
Thời điểm hán tử kia dương dương tự đắc, bả vai của hắn bị vỗ nhẹ một chút

Sợ tới mức vừa quay đầu lại, chỉ thấy người nọ một bộ trường bào thụccẩm, thắt lưng bên hông màu tím, thân hình nhỏ xinh, có điểm mị hoặc,quả nhiên là tướng mạo phi phàm

"Ngươi là ai?"

Hán tử trong tay giơ lên loạn đao, một bên đặt câu hỏi, một bên hướng Tích Tiểu Mộng thân thủ chém tới

Tích Tiểu Mộng chậc chậc lắc đầu: "Như thế nào lại không lễ phép nhưvậy, vừa thấy liền muốn chém ta? Như thế nào không nghĩ đến ngươi có đủnăng lực để chém ta hay không?"

Hán tử hoảng hốt, hắn đã tiếp cận tám phần, mỗi một đao, đều sắp hướngđến được thân thể của đối phương, nhưng chỉ trong một khắc lại biến mấtkhông thấy

Tích Tiểu Mộng lười trêu chọc hắn, toàn thân hóa thành nội lực đấu khíhộ thể, kiếm trực tiếp đặt ở trên cổ đối phương: "Nói! Là ai phái ngươitới?"

Hán tử động cũng không dám động, ánh mắt lộ ra kinh hãi, bởi vì hắn thấy nam tử này thân hình yếu đuối, trên người cự nhiên lại phát ra đấu khímàu xanh biếc!

Người này, cấp bậc chắc chắn là võ suất!

Đấu khí xanh đậm, đó có thể thấy đối phương đã đạt được đến cảnh giới,hán tử tuy rằng cũng một thân võ suất, nhưng chỉ là màu xanh nhạt hộ thể

Hai người tuy rằng cảnh giới cùng ngang hàng nhau!

Hán tử muốn chạy trốn, một bên hướng hắn đánh, một bên tìm đường thối lui

Cũng không nghĩ tới xa xa có tiếng ngựa truyền tới

Tích Tiểu Mộng sửng sốt, hướng địa phương kia nhìn đến, phát hiện thấyQúy Như Yên phong trần mệt mỏi, cả người chấn động không thôi

Hôm qua điện hạ không phải nói nàng đi Dị quốc sao?

Như thế nào lại nhanh như vậy trở về?

Ở phía sau nàng còn có một nam một nữ, trong đó nữ nhân kia ngồi trên xe ngựa, xe ngựa đằng sau chở một hòm dài lớn, có vải trắng phủ lên, không rõ là vật gì

Hán tử vừa thấy được Tích Tiểu Mộng mất cảnh giác, lập tức nắm lấy cơ hội đào tẩu

Qúy Như Yên vừa thấy người kia muốn chạy, không chút nghĩ ngợi, tháo xuống liên tử bên hông, hướng nam tử kia quăng đến

Liên tử mang theo sát khí, giống như một mũi tên nhọn trực tiếp xuyên thấu giữa lưng hán tử kia, một mũi tên mất mạng

Một chiêu giết người này, Tích Tiểu Mộng chưa từng gặp qua, cũng không biết nữ tử này vũ kỹ cao như vậy

Há to miệng, khóe miệng không khỏi trừu rút: "Qúy cô nương, ngươi cự nhiên biết vũ kỹ cao như vậy?"

Qúy Như Yên nhìn thoáng qua Tích Tiểu Mộng, có chút ngoài ý muốn, người này như thế nào ở Mân Thanh trấn?

Hắn phải ở trong Hành cung của Thịnh kinh, cùng vị thất hoàng tử điện hạ kia mới đúng a

"Ngươi như thế nào ở đây?"

Tích Tiểu mộng nghe vậy nói: "Điện hạ ở đâu, ta tất nhiên là ở đó a"

"Ý ngươi nói thất hoàng tử ở nơi này à"

"Đúng vậy"

"Hắn đến đây làm cái gì?"

"Đương nhiên là đến Phượng Thiên phủ cầu hôn"

Cầu hôn?!

Qúy Như Yên hoảng sợ, đây là kịch gì đây?

Mà thất hoàng tử điện hạ như thế nào chạy đến Phượng Thiên phủ, hơn nữa còn hướng cữu cữu cầu hôn?

Qúy Như Yên nóng vội, lười nói chuyện cùng Tích Tiểu Mộng, lập tức chạy vào đại môn Phượng Thiên phủ

Vừa vào đến đại môn, mùi máu tươi đã nồng nặc, làm cho nàng hết hồn

Trên mặt đất, thi thể hỗn độn, đi vào bên trong, thi thể càng nhiều

"Cha!"

Thanh âm của Từ Ân biểu ca từ trong viện truyền ra

Qúy Như Yên thân ảnh quỷ mỵ, hướng bên trong vọt vào, đập vào mắt nànglúc này là tình huống loạn đao khách từ phía sau lưng Phượng Thiên Hữuđánh lén, tình huống thập phần nguy cấp
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.