Chương trước
Chương sau
"Hảo, ta đây liền đi trước"

"Ân"

Qúy Như Yên hướng Phượng Như Tuyết gật gật đầu, lúc này mới rời đi Tuyết Sương viện, hướng thư phòng đi đến

Đi vào cửa thư phòng, lại phát hiện trong phòng còn có Sở Lam Thiên

"Sư huynh, ngươi như thế nào ở nơi này?"

"Ta như thế nào không được ở chỗ này sao?"

Sở Lam Thiên hướng nàng nháy mắt, ý cười dịu dàng hỏi lại

Qúy Như Yên còn không biết Sở Lam Thiên đã bàn bạc cùng đại cữu cữu tốt lắm, muốn đại cữu cữu đem nàng gả cho Lạc Thuấn Thần

"Mấy ngày nữa, Tuyết Nhi cũng nên tiến hành ngâm dược, sư huynh cũng nên luyện chế đan dược cấp Tuyêt Nhi"

"Yên tâm, yên tâm, việc này sư huynh ta đã nhớ rõ. Vẫn là trước đi vào, tiểu tử Phượng gia chờ ngươi lâu rồi"

Sở Lam Thiên phân trần, nắm tay nàng, hướng vào trong thư phòng

Qúy Như Yên trừu rút khóe miệng, tiểu tử Phượng gia?

Sư huynh, ngươi nói tiểu tử Phượng gia là đại cữu cữu đúng không?

Tiến vào thư phòng, Phượng Thiên Hữu ý bảo hai người ngồi xuống, đợi mọi người an tọa, lúc này hắn mới hướng Qúy Như Yên nói: "Như Yên, thấthoàng tử đến Phượng Thiên phủ cầu hôn, ngươi có nghe nói?"

"Việc này ta đã biết"

"Vậy ngươi tính toán xử lý như thế nào?"

Qúy Như Yên suy tư một chút: "Đại cữu cữu, thất hoàng tử nói đến chuyệncầu hôn, việc này ta đã đồng ý. Nhưng là, hắn tốt nhất phải đến xin chỉhôn từ thánh thượng. Bởi vì tên của ta có trên ngọc điệp của Yến vươngphủ, thuộc dòng nửa hoàng thất"

"Ân. Chuyện này đại cữu cữu sẽ nói với thất hoàng tử an bài ổn thỏa"

Phượng Thiên Hữu thấy nàng đáp ứng, trong lòng tảng đá lớn cũng rơi xuống đất

Thất hoàng tử này cầu hôn, nếu như Qúy Như Yên không đồng ý, kia tức là sẽ cự tuyệt thất hoàng tử

Một khi chuyện này truyền ra ngoài, Phương Thiên phủ không quyền không thế, như thế nào tự bảo vệ mình?

May là đứa nhỏ này đồng ý, kế tiếp chính là lo liệu thật tốt chuyện hôn sự

Qúy Như Yên nhìn Phượng Thiên Hữu, quyết định đem những gì hôm qua đãbàn với Lạc Thuấn Thần nói ra, làm cho người Phượng phủ mau chóng rờiđi, bằng không sẽ lại tạo cơ hội để hoàng hậu nương nương hạ thủ

"Đại cữu cữu, Như Yên nếu như thật sự cùng thất hoàng tử thành thân, Như Yên nghĩ muốn đại cữu cữu theo ta đến Thiên Độc quốc"

Phượng Thiên Hữu ngẩng đầu, nhìn thẳng nàng: "Cùng ngươi đi Thiên Độc quốc? Đây là ý của điện hạ sao?"

"Không, là ý của ta. Đại cữu cữu, hung thủ giết hại mẫu thân, ta đã tìmra được. Chính là đối phương bối cảnh quá mức cường đại, nếu như lấy tacùng Phượng Thiên phủ chống lại chính là không chịu nổi một kích"

Phượng Thiên Hữu nghe vậy, kích động đứng lên nói: "Rốt cuộc là ai hại chết Sương muội?"

Qúy Như Yên thấy hắn kích động, cũng không có ý định giấu diếm: "Hungthủ chính là Trần hoàng hậu Dị quốc, đồng lõa là hoàng hậu Ti U quốc.Hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, mới có thể hại mẫu thân mệnhtang hoàng tuyền. Hơn nữa, đêm qua người tiến đến Phượng Thiên phủ làmxằng bậy, chính là lĩnh mệnh của Trần hoàng hậu loạn đao khách! Người Dị quốc không thể tùy tiện đi vào lãnh thổ của Ti U quốc, nếu không cóhoàng hậu nương nương tương trợ, như thế nào loạn đao khách có thể tiếnvào Mân Thanh trấn, đối với Phượng Thiên phủ huyết tẩy đâu?"

"Cự nhiên hoàng hậu nương nương cũng dính dáng đến chuyện này"

Phượng Thiên Hữu cực kỳ khó hiểu, Phượng Thiên phủ khi nào gặp được một nhân vật như vậy?

Qúy Như Yên gật gật đầu, có chút áy náy: "Nói đến việc này, ta muốnhướng đại cữu cữu nói lời xin lỗi, có lẽ là bởi vì ta ở Thịnh kinh gâychuyện, mới có thể làm cho hoàng hậu nương nương đề phòng ta. Có Trầnhoàng hậu Dị quốc muốn hủy đi Phượng Thiên phủ, nàng cũng liền mừng rỡmượn đao giết người!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.