Chương trước
Chương sau
"Ngọc Uyển cùng Cốc hoàng hậu, không biếtbởi vì nguyên nhân gì, hai người hỗ trợ nhau đột nhiên lại trở thànhđịch nhân, không nể mặt nhau, thái tử điện hạ chết chính là Ngọc Uyểncấp Cốc hoàng hậu một cái tát"

Thế tử Phù Nhạc Thánh khó hiểu: "Lời này nghĩa là như thế nào? Hiện tạiNgọc Uyển bị hàng phi vị, đoạt phong hoàng quý phi, cũng bị tước điquyền quản lý hậu cung"

"Ở mặt ngoài, Ngọc Uyển bị thánh thượng khống chế, bị giáo huấn. Nhưng ở bên trong cũng không bị mất địa vị, ai dám động đến nàng? Đừng quên,nàng chính là phi tử có hai vị hoàng tử! Thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấncũng không phải là ngồi không, hơn nữa ngươi và hắn từ trước đến naygiao hảo, không cảm thấy gì sao?"

Qúy Như Yên nói một câu, đâm trúng tâm của Phù Nhạc Thánh, khiến hắn cũng nói không nên lời

Phải biết rằng, hắn chưa từng nghĩ đến, hậu cung nhóm phi tử tranh quyền lại tàn khốc như vậy, còn có tâm kế sâu xa

Qúy Như Yên nhìn hắn một cái thật sâu: "Thế tử ca ca, Như Yên gọi ngườimột tiếng ca ca, là bởi vì quan tâm đến ngươi, nghĩa phụ cũng chỉ có một người nối dõi. Ngươi cùng thập hoàng tử đừng quá thân cận, nếu không erằng cấp Yến vương nguy hiểm. Thập hoàng tử có dã tâm, không phải nóicũng biết mục tiêu của hắn là gì, chính là long ỷ cao cao tại thượngkia"

Thế tử Phù Nhạc Thánh có chút thất thần: "Ngươi là ý muốn nói, những năm gần đây, ta đều bị thập hoàng tử lợi dụng sao?"

"Điều đó là hiển nhiên. Bởi vì ngươi chính là thân cận của thánh thượng, nếu hắn cùng ngươi có mối giao hảo tốt, hắn sẽ có rất nhiều ưu đãi,không phải sao?"

"Có lẽ ngươi đúng"

Thế tử Phù Nhạc Thánh thì thào, thần sắc uể oải

Kỳ thật hắn đều biết, chính là hắn vẫn không muốn thừa nhận thôi

Bởi vì trong các vị hoàng tử, luận tài trí, làm người, thập hoàng tử quả nhiên có phần hơn các vị hoàng tử khác

Hiểu được tiến lui, làm cho thánh thượng rất hài lòng

Không thể so sánh với lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn, lục hoàng tử mặc dùlà nhi tử của Cốc hoàng hậu, có Hộ Quốc Công ở phía sau hỗ trợ, mọichuyện đều là ngước mắt lên trời, khinh thường thường nhân

Qúy Như Yên không nói gì nữa, ngồi ở chiếc ghế bên cạnh cửa sổ, tiếp tục hưởng thụ gió nhẹ

Thế tử Phù Nhạc Thánh cân nhắc một khắc đồng hồ, trong mắt mê mang biếnmất không thấy : "Như Yên, hiện giờ hoàng tử tranh đấu, ngươi muốn giúpđỡ ai?"

Qúy Như Yên tán thưởng nhìn hắn, Phù Nhạc Thánh quả nhiên là người thông minh

"Cửu hoàng tử"

"Nguyên Chiêu? Chính là hắn hiện giờ rất nhiều chuyện không hiểu, như thế nào có thể cùng các hoàng tử tranh đoạt?"

Qúy Như Yên mỉm cười: "Không hiểu, cũng không có nghĩa là không thể học. Hơn nữa ngươi cảm thấy lục hoàng tử, thất hoàng tử, thập hoàng tửngười nào xứng đáng ngồi trên ngai vàng để đối xử tử tế với dân chúng?"

Thế tử Phù Nhạc Thánh cười khổ: "Người nói vài người này ta cảm thấykhông ổn. Thất hoàng tử là nhi tử của Tuyết tần, có huyết thống cùng với Dị quốc. Không cần nói thêm gì nữa thánh thượng chắc chắn sẽ khôngtruyền ngôi cho hắn, mà lục hoàng tử cùng thập hoàng tử ta cảm thấy haingười họ không người nào ổn"

"Một khi đã như vậy, ngươi còn cố kỵ điều gì?"

"Muốn cho Nguyên Chiêu trở thành tân thái tử, có quá nhiều người phảiđối phó. Mà người đứng mũi chịu sào chính là Cốc hoàng hậu"

Qúy Như Yên gật gật đầu: "Cho nên, kế tiếp, ta sẽ đối phó Cốc hoàng hậu"

"Ngươi muốn làm cái gì?"

Thế tử Phù Nhạc Thánh có chút lo lắng nhìn nàng, sợ nàng xúc động dẫn đến hỏng chuyện

Qúy Như Yên nở nụ cười thần bí: "Không làm cái gì, chính là chúng ta sẽcấp Cốc hoàng hậu một phần đại lễ. Tin chắc ở lễ bái nguyệt, Cốc hoànghậu sẽ thực vui mừng"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.