Bạch mao vượn người ở bên xem cuộc vui,thời điểm Sở Lam Thiên rơi xuống, động tác của nó vô cùng nhanh đưa taylên che ở trước mắt mình, làm như kiểu cái gì cũng không nhìn thấy
Mà Sở Lam Thiên tự nhiên bị quăng ngã dưới nền đất, đứng lên một cách chật vật
Qúy Như Yên từ trên không nhảy xuống, thản nhiên đứng ở trước mặt củahắn, cằm hơi hướng lên trên: "Nguyên lại, bao cát bằng người cũng thậpphần không tồi đâu"
"Qúy Như Yên!"
Một tiếng gầm rú, làm chấn động bốn phía, lá cây rơi rụng xuống đất
Sở Lam Thiên tức giận như muốn bốc khói
Qúy Như Yên thoải mái quăng cho hắn một câu: "Như thế nào? Sư huynh ngươi không phục sao? Muốn hay không đánh lại một lần nữa?"
"Ta cùng ngươi đánh! Ngươi cự nhiên nâng cấp đến thời kỳ cuối của cảnhgiới võ thần, ngươi cũng không nói với ta một tiếng, trong mắt của ngươi còn có sư huynh này sao?"
"Ngươi không có hỏi, ta cũng sẽ không nói"
"Thí! Lão phu xem ngươi chính là muốn đánh ta một trận cho hết giận, có phải hay không?"
"A? Sư huynh thật đúng là một người thông minh!"
Qúy Như Yên gật gật đầu, Sở Lam Thiên trừng mắt nhìn nàng một cái, vỗ vỗ trên người bùn đất: "Được rồi! Nhiều năm như vậy ngươi đều bị ta đánh,lần này ngươi đánh ta, cũng coi như huề nhau! Còn có, lần sau đừng cónói đến chuyện này!"
Câu kế tiếp, hắn không nói ra
Mà Qúy Như Yên cũng thông minh, lập tức nở nụ cười: "Sư huynh chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2211113/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.