Tuyết tần thấy Quỳnh Hoa không chịu thừa nhận, cũng không tức giận, ngược lại nở nụ cười
Chính là nụ cười này ở trong mắt Quỳnh Hoa, lại thập phần làm cho người ta cảm thấy kinh sợ
Tuyết tần tiến đến phía Quỳnh Hoa, từng chữ rõ ràng nói: "Người lần trước rời cung ra ngoài, trên người dính rất nhiều bột dạng quang, nếu ngươi thật sự trung thành với ta, tại sao lại dính nhiều bột dạng quang đến như vậy? Ta viết thư đưa cho ca ca, chính là để ở đó không ít phấn dạng quang"
Quỳnh Hoa nghe vậy, rốt cục cũng vô lực quỳ xuống đất
Nàng đã đi theo Tuyết tần nhiều năm, cũng biết Tuyết tần là người như thế nào. Tuy rằng không phải là người biết báo ân, nhưng chính là loại người có cừu tất báo
"Quỳnh Hoa a Quỳnh Hoa! Ngươi nói bổn cung nên xử trí ngươi như thế nào mới tốt đây?"
"Nương nương tha mạng a! Nô tỳ cũng không dám....nữa!"
Quỳnh Hoa nét mặt sợ hãi, quỳ trên mặt đất, cầu xin Tuyết tần tha mạng
Tuyết tần cười lạnh: "Tha mạng cho ngươi, ai sẽ tha mạng cho bổn cung đây? Bức thư kia thật lâu cũng chưa đưa cho thánh thượng, chắc là nghĩ muốn cấp cho bổn cung một vết thương chí mạng, đúng hay không? Đêm nay, bổn cung chính là bắt được tiện nhân nhà ngươi! Quỳnh Hoa, bổn cung đối với ngươi không tệ, ngươi lại lựa chọn phản bội bổn cung, kia kết cục của ngươi, ngươi cũng đã biết. Cũng tốt hành động của ngươi đêm nay, sẽ giúp bổn cung hủy bỏ lệnh cấm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2211076/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.