Chương trước
Chương sau
Thế tử Phù Nhạc Thánh cười hắc hắc: "Này không phải là nhất định nga! Phải biết rằng, thất hoàng tử của ngươi, không phải cũng đoạn tụ sao?"

Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt của Qúy Như Yên nhất thời đen như đáy nồi!

"Phù Nhạc Thánh, ngươi còn dám ăn nói linh tinh, có tin hay không ta đánh ngươi ra khỏi phủ!"

"Đừng! Ta câm miệng!"

Thế tử Phù Nhạc Thánh nhanh chóng che miệng, ngoan ngoãn ngậm miệng lại

Nhưng là hai cặp mắt kia rất không an phận, làm cho Qúy Như Yên trong lòng tràn đầy khó chịu, nắm chặt nắm tay, ban ngay cho hắn một nắm đấm vào mắt

Thẳng đến khi thế tử Phù Nhạc Thánh hét lên một tiếng: "Ngươi nói không giữ lời! Không phải nói ta không nói lời nào, ngươi sẽ không động thủ sao?"

Qúy Như Yên thu hồi nắm tay, xoay xoay cổ tay, cười đến vô cùng đắc ý: "Ai bảo ngươi làm biểu tình làm cho ta cảm thấy khó chịu? Ân hừ!"

Hai huynh muội đang đùa giỡn, lúc này có tiếng bước chân, sau đó vài người đi ra

Người đi phía trước kia, đúng là Trần Vĩ Kỳ Trần đại nhân, mà theo sau hắn là hai nữ nhân, một người là phu nhân của hắn Mạc thị, một người thanh xuân nữ tử đi bên cạnh giúp đỡ Mạc thị

Nữ tử mắt ngọc mày ngài, vóc dáng thon cao. Y phục dù giản dị nhưng vẫn có tư vị xuất trần

Hảo một nữ tử diễm lệ!

Qúy Như Yên trong lòng thầm khen

Nữ tử kia cũng không có chút ngượng ngùng nào nhìn Qúy Như Yên

Trần đại nhân vừa thấy thế tử Phù Nhạc Thánh mau chóng đến hành lễ: "Nguyên lại là Yến vương thế tử đến đây, lão phu thất lễ"

"Trần đại nhân không cần khách khí, là ta mạo muội quấy rầy"

Thế tử Phù Nhạc Thánh khuôn mặt tươi cười

Qúy Như Yên tròng mắt lộ ra ý cười, nói nhỏ, thế tử ca ca ngươi cũng có ngày hôm nay!

Xoay người hướng Trần đại nhân chắp tay: "Tại hạ là Ngân Diện công tử, gặp qua Trần đại nhân. Lần này đến Trần phủ, thứ nhất là muốn xem thân thể phu nhân thế nào, thứ hai là có chuyện muốn nhờ. Không biết Trần đại nhân có thể nói chuyện cùng với ta được không?"

Trần Vĩ Kỳ sớm nghe trong giang hồ đồn đại thần y Ngân Diện công tử, lúc này mới có dịp được thấy ở ngoài, chỉ cảm thấy đối phương không cao lớn, thanh âm cũng không phải là người lớn tuổi

Trần đại nhân gương mặt mang theo ý cười: "Công tử, mời!"

Mọi người tiến vào phía trong, Tiểu Thúy dâng mấy chén trà, sau đó phân phó nha hoàn trong phòng đều rời đi, đem không gian yên tĩnh để lại cho mọi người

Qúy Như Yên nhìn thoáng qua Mạc thị, thấy Mạc thị một tay xoa bụng liền nói: "Phu nhân gần đây cảm thấy thèm ngủ, cả người mệt mỏi sao. Mọi thứ đều nhạt nhẽo vô vị, không muốn ăn?"

Mạc thị nghe vậy, liên tục gật đầu: "Điều công tử nói hoàn toàn đúng, không biết ta phải điều trị như thế nào?"

"Phu nhân hiện tại nên ăn một chút đồ chua trước khi ăn cơm, lúc đầu có thai biểu hiện đó là hoàn toàn bình thường, nhưng phu nhân tuổi cũng đã cao, thời điểm mang thai cần phải cẩn thận. Ba tháng đầu nhất định phải hảo hảo chú ý, chớ để quá mệt nhọc, nên nằm nhiều một chút. Đương nhiên, nếu có thể phải đi tắm nắng vào buổi sáng, để tăng cường thể chất"

Mạc thị trước mắt sáng ngời, vội vàng nói cảm tạ

Qúy Như Yên nói ra lời này làm cho Trần Vĩ Kỳ thiệt tình bội phục

Trần Vĩ Kỳ hướng Mạc thị nói: "Phu nhân, trước mắt đã gần tới giờ ngọ, chúng ta phải thiết đãi hai vị khách quý, nàng cùng Diệu Đồng đi nói nha hoàn chuẩn bị một chút đi

"Lão gia nói rất đúng, thiếp thân liền đi chuẩn bị"

Mạc thị dịu dàng, mau chóng rời đi

Trần Diệu Đồng một bên nhìn thoáng qua Qúy Như Yên, liền giúp đỡ Mạc thị đi xuống
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.