"Điện hạ, điều này sao có thể? Người nếu đi, xin nhất định phải mang theo nô tài!"
Mễ Nhĩ vội vàng quỳ xuống thỉnh cầu
Lạc Thuấn Thần từ trên giường đứng lên: "Mễ, ngươi không thể đi theo ta, ở Thịnh kinh luôn có người để mắt đến hành tung của ta. Một khi để cho bọn họ biết ta đến Viễn Đông, đến lúc đó thật sự chính là, ta chết không có chỗ chôn"
"Chính là, an nguy của người, ta không yên tâm"
"Yên tâm đi, ta sẽ không chết. Ngược lại ngươi ở Thịnh kinh phải chú ý mọi chuyện, mặc kệ là ai muốn gặp ta, đều phải lấy cớ lừa dối bọn họ. Ta chậm nhất một tháng sẽ quay trở về Thịnh kinh!"
Mễ Nhĩ kinh hô ra tiếng: "Phải đến một tháng, lâu như vậy ư?"
"Đúng vậy" Lạc Thuấn Thần đi lên phía trước, vỗ vỗ bả vai của hắn: "Mễ ngươi không làm được sao?"
Mễ Nhĩ nhìn đôi mắt đen như mực của điện hạ, gật gật đầu: "Điện hạ yên tâm, nô tài sẽ sắp xếp ổn thỏa"
"Tốt lắm. Vậy ngươi trở về đi, ta phải chuẩn bị đi đến Viễn Đông, nên nhớ việc này chỉ ngươi biết, đừng nên nói với người khác, nếu không..."
Câu nói kế tiếp Lạc Thuấn Thần cũng không nói ra
Việc này liên quan đến tính mạng, Lạc Thuấn Thần cũng không thể không coi trọng, người bên cạnh tuy là trung thành, nhưng khó sẽ không nổi lên dị tâm
Nếu như bên người thật sự có kẻ nổi lên dị tâm, thừa dịp lần này hắn đi Viễn Đông, cũng có thể đưa bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2211016/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.