"Có phải ngươi cảm thấy bất ngờ ta là người đã đạt đến cảnh giới võ thánh hay không?"
Nguyệt Như Hỏa cười khổ, nhưng thần sắc trong con ngươi hắn cũng thập phần ngưng trọng
Qúy Như Yên thấy hắn nói chuyện, lập tức hồi phục tinh thần, thu hồi thần sắc kinh ngạc, sau đó nói với Nguyệt Như Hỏa: "Ngươi lợi hại như vậy, tại sao không giải quyết bầy sói tuyết?"
Nguyệt Như Hỏa lạnh lùng cười: "Bầy sói tuyết ta không sợ, ta sợ nhất chính là cái động kia"
"Động?"
Qúy Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần nhìn nhau, suy nghĩ đều hướng đến hang động thần bí mà bọn họ muốn đến kia
"Chính là nghe đồn động kia có thiên tiên ngọc lộ!"
Nguyệt Như Hỏa không chút che dấu, hắn vừa mới tiến vào trong động kia khoảng mười thước, đã bị một bầy dã thú tấn công, cho dù hắn lợi hại vô cùng, cũng không thể đấu lại nổi mấy ngàn dã thú
Trong hang động có rất nhiều dã thú, cho nên hắn phải dốc hết toàn lực rời khỏi, cấp bách chạy ra ngoài
"Vậy ngươi có nhìn thấy trong động có vật gì không?"
Qúy Như Yên cảm thấy thập phần hứng thú
Nguyệt Như Hỏa lắc lắc đầu: "Ta chỉ biết một điều duy nhất là trong động kia có rất nhiều dã thú, nếu muốn tiến vào từ cửa động là không có khả năng, trừ khi là người thuộc cảnh giới võ hoàng"
"Cảnh giới võ hoàng? Ngươi cảm thấy đấu hoàng đại lục này, có người đạt tới cảnh giới võ hoàng sao? Nếu có, đã sớm đi ra xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2211002/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.