Qúy Như Yên đánh giá nơi này một lượt: "Viên Viên để chúng ta xuống đây đi"
Bạch mao vượn người nghe lệnh, để bọn họ xuống dưới
Phân phó Viên Viên đi đến chỗ tuyệt mạch nghỉ ngơi, địa phương lạnh băng kia, mới là nơi nó yêu thích nhất
Đuổi Viên Viên rời đi rồi. Qúy Như Yên lúc này mới để Nguyệt Như Hỏa dẫn đường
Về tới địa bàn của mình, sơn tặc vương Nguyệt Như Hỏa có vẻ hết sức cao hứng, một bên dẫn bọn họ, một bên vừa giới thiệu
"Phía trước Viễn Đông này chính là biên cảnh, núi cao có rất nhiều hàng rào, nơi đó chính là hàng rào do ta lập lên, các ngươi có thể thăm quan núi rừng ở đây, cây cũng không có nhiều, chủ yếu chỉ là bụi cỏ thôi. Mùa đông vừa đến, mấy đám cỏ đó sẽ trụi lủi"
Qúy Như Yên nhìn lướt qua, quả thật giống y như hắn nói, địa phương này không có một loại lương thực nào
Dưới đất đều hỗn loạn đá sỏi, nơi như vậy sao có thể gieo trồng thực vật được?
Đi lâu đến như vậy rồi, ngay cả một khối bùn tinh khiết cũng không có
Viễn Đông này thật đúng là nơi hoang vu, cũng không biết vì cái gì bọn sơn tặc lại đến nơi này
"Vậy lương thực từ đâu tới?"
"Ở tuyết mạch dã thú không ít, cách vài ngày, sẽ có tổ đội đến chân núi săn thú. Chỉ cần không gặp phải bầy sói tuyết, bọn họ sẽ không chết"
Nguyệt Như Hỏa giọng nói thập phần lạnh nhạt
Qúy Như Yên cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210996/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.