"Nhị đệ hiện giờ cũng không biết đi nơi nào!"
Nguyệt Như Hỏa tức giận, một chưởng đánh xuống đất
Mặt đất kia bị hắn dùng lực đánh, lúc này có một vết lõm rất sâu
Qúy Như Yên mau chóng khuyên nhủ: "Nguyệt đại ca, cho dù hiện tại phá nát chỗ này cũng vô dụng. Nếu ngươi tin ta, ta đây sẽ cho Lữ Nương uống dược. Tuy rằng không thể giải hết chất độc trong người, nhưng tốt xấu gì cũng làm cho nàng tỉnh lại"
"Thật có thể làm cho Lữ Nương tỉnh lại sao?"
Nguyệt Như Hỏa như là thấy được tia hy vọng, gắt gao nắm lấy tay Qúy Như Yên, vội vàng nói
Lạc Thuấn Thần ở một bên thấy vậy, nhanh chóng tiến đến kéo lấy tay Qúy Như Yên trở về, tay nữ nhân của hắn, há có thể người khác dễ dàng sờ loạn
Chuyện này tuy là đang nói đến vấn đề mạng sống của Lữ phu nhân, hắn sẽ không so đo
Nhưng không có nghĩa là hắn không để ý, hai tay của nàng, hắn cũng chưa có từng động đến đâu
Lạc Thuấn Thần liếc mắt nhìn Nguyệt Như Hỏa, thanh âm như hàn băng: "Nguyệt huynh, có lời gì cứ bình tĩnh nói, nếu là bị thương phu nhân của ta, đừng trách ta không nói tình cảm!"
"Qủy Hoàng huynh, xin lỗi, ta đây quá khẩn trương, cho nên mới..."
Qúy Như Yên liếc mắt nhìn Lạc Thuấn Thần, người này đúng là thích chen vào chuyện của người khác
Vốn nàng muốn từ miệng của Nguyệt Như Hỏa hỏi ra một chuyện, bị hắn phá hoại như vậy, còn hỏi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210985/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.