Qúy Như Yên nhìn Quân Tử Đường bất đắc dĩ nói: "Ngươi cũng đã biết, kia cũng không cần đối với ta hành lễ lớn như vậy, làm như vậy chẳng lẽ nói ta đây quá hẹp hòi sao?"
"Không, là huynh đệ chúng ta làm sai rồi, trong lòng có áy náy, mong Qúy muội muội tha thứ cho chúng ta"
Nguyệt Như Hỏa chạy nhanh đứng dậy, vội vàng nói
"Nguyệt đại ca đã gọi ta một tiếng muội muội, vậy bệnh tình của Lữ đại tẩu, ta cũng sẽ không đứng nhìn. Ta vừa mới cùng Qủy Hoàng đi lấy dược về"
Qúy Như Yên cười nhạt nói tiếp: "Kế tiếp, sẽ giúp Lữ phu nhân chữa bệnh
"Hảo, hảo!"
Nguyệt Như Hỏa cùng Quân Tử Đường hết sức cao hưng liên tục gật đầu
Trong khoảng thời gian ngắn, hai huynh đệ bọn họ bị Qúy Như Yên sai đi làm việc
Một hồi nấu nước, một hồi mài dược, một hồi lấy châm, một hồi lấy vải
Vội đến mức không kịp ngồi xuống
Nhưng bọn họ thập phần vui vẻ, Qúy Như Yên lúc này mới lên tiếng: "Lần đầu tiên ngâm châm trong nước nóng đã hoàn thành, kế tiếp mười năm ngày sau sẽ trị liệu lần thứ hai. Mười năm ngày sau không biết nhị ca đã có hoa chu sa cấp cho ta hay chưa?"
"Nhất định có thể"
Quân Tử Đường tính toán thời gian, liên tục gật đầu
"Vậy là tốt rồi"
"Như Yên, nàng mệt mỏi rồi, nên nghỉ ngơi"
Lạc Thuấn Thần ở một bên khuyên nhủ, từ lúc trở về từ ngọn núi, nàng luôn chân luôn tay, không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210974/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.