Chương trước
Chương sau
Không biết tiểu thư có biết hay không, nếu tiểu thư biết vậy nên làm như thế nào?

Cho dù Ám Nô kia chỉ là một thị vệ, nhưng tóm lại vẫn là nữ nhân, vạn nhất leo lên giường thất hoàng tử, chỉ sợ tiểu thư sẽ không để cho thất hoàng tử sống yên ổn đi

Nghĩ đến đây, nàng cũng không nhịn được rùng mình một cái

Thời gian nàng đi theo tiểu thư tuy rằng không tính là dài, nhưng cũng đủ biết cá tính của tiểu thư. Một khi thứ bị tiểu thư nhìn trúng, kia có chết cũng không để bị cướp đi

Mễ Nhi nghe thấy Dao Quang nói lời này, như là một mũi tên xuyên tim, làm hắn nói không ra lời

Ám Nô thích điện hạ?

Này...

Hắn rất muốn nói không có khả năng! Nhưng biểu hiện mấy ngày nay của Ám Nô, cũng rất rõ ràng, không phải chỉ đơn thuần muốn bảo vệ chủ tử, mà còn có tình ý!

Xem ra, khi điện hạ trở lại

Hắn nên nhắc nhở điện hạ, chuyển Ám Nô đi nơi khác

Điện hạ không thích nữ tử, Ám Nô thế nhưng lại phạm vào điều cấm kỵ của điện hạ, nên phải rời đi bên cạnh điện hạ

...

Trong chớp mắt hai người Lạc Thuấn Thần và Qúy Như Yên đã ở trong Tặc Vương trại mười ngày

Mười ngày ở chỗ này, Qúy Như Yên có thể nói là ăn ngon ngủ ngon. Nhàm chán lại cùng Lạc Thuấn Thần nghiên cứu bản đồ tuyết mạch

Nguyệt Như Hỏa từ ngày đó, cũng đem lối tắt đi đến hồ băng nói cho Qúy Như Yên biết

Lối tắt kia chính là dùng đấu khí hộ thể lặn xuống nước

Qúy Như Yên nghe Nguyệt Như Hỏa nói như vậy cũng thật không tin

Lặn xuống nước?

Đây chính là hồ băng, nhiệt độ lên tới âm mấy chục độ!

Người ngã xuống, liền có thể không cử động được đầu ngón tay,

Vạn nhất dùng hết nội lực, liền chôn thây ở hồ băng sao

Nghĩ đến hậu quả kia, Qúy Như Yên không chút nghĩ ngợi, liền không tán thành biện pháp này

Nhưng nghĩ vài ngày cũng không nghĩ ra được biện pháp tốt hơn

"Qủy Hoàng, ngươi không có biện pháp thoải mái đi qua hồ băng sao, không cần phải lặn xuống, cũng không cần phải đối phó với giao long"

Trong tay Lạc Thuấn Thần đang đang cầm bút lông vẽ này đó, bởi vì vẫn chưa vẽ xong, hắn liền hướng nàng nói: "Nàng chờ một chút, ta đã nghĩ ra được biện pháp tốt!"

"Biện pháp tốt gì?"

Qúy Như Yên có chút mờ mịt

"Rất tốt!"

Lạc Thuấn Thần thu hồi bút lông, sau đó hướng nàng vẫy vẫy tay: "Nàng đến đây xem"

Qúy Như Yên đứng lên, đi đến bên cạnh hắn, liền vui mừng: "Đây là xe trượt tuyết sao? Ta sao lại không nghĩ ra cái này! Hồ băng không thể chịu được trọng lực của người, nhưng nếu có xe trượt tuyết phân tán trọng lực, còn làm cho sói tuyết đến kéo. chúng ta có thể lướt trên mặt băng!"

Xe trượt tuyết?

Lạc Thuấn Thần nhìn nàng nghĩ, xe trượt tuyết này chính là thứ mà hắn mới nghĩ ra vẽ lên,. không nghĩ rằng Qúy Như Yên có thể hiểu được. Còn gọi được tên của nói

Qúy Như Yên lúc này nhìn Lạc Thuấn Thần phát hiện hắn đang đứng bất động: "Ngươi ngây ngốc cái gì?"

"Không, không có việc gì. Chính là bản vẽ này, không biết ai có thể làm ra được"

"Yên tâm đi, ta lúc trước đi dạo một vòng ở sơn trại biết có một người tên Hải thúc vô cùng khéo léo, hắn nhất định có thể làm được. Đến lúc đó, ngươi cứ đưa bản vẽ cho ta, ta tìm hắn nói chuyện"

Không đợi Lạc Thuấn Thần nói gì, nàng đã cầm bản vẽ lao ra ngoài

Nhìn bóng dáng của nàng, Lạc Thuấn Thần không giấu được nụ cười

Nữ nhân này nếu như ở trong hoàng cung của Thiên Độc quốc, chắc chắn có thể sinh tồn được. Bởi vì nàng rất thông minh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.