Quý Như Yên buồn cười nhìn Lữ Nương, "Đại tẩu, ngươi đối với ta tốt như vậy làm cái gì? Ta cũng không phải đi vào tuyết mạch sau đó không ra nữa ..."
Lời còn chưa nói hết, Lữ Nương liền thân thủ che lại miệng của nàng, "Phi phi phi! Thứ xấu không linh, thứ tốt sẽ linh! Ngươi đứa nhỏ này, nói năng không kiêng kỵ, ngươi có biết ở tuyết mạch có tuyết thần tồn tại không, đừng nhắc tới những điềm xấu . Ngươi là người tốt, tuyết thần nhất định sẽ phù hộ cho ngươi bình an trở ra."
Tuyết thần?
Quý Như Yên không tin .
Nếu hỏi nàng tin ai nhất, nàng sẽ đáp nàng tin chính mình nhất
Bất kể là ai, cũng có thể lừa nàng, chỉ có chính mình là không lừa được mình , nước trà lạnh hay ấm, chỉ có mình mình thử mới có thể biết được.
Thử xong y phục, lúc này Lữ Nương mới kéo nàng ra, đang muốn đi đến cửa phòng Lạc Thuấn Thần gọi hắn dậy, Quý Như Yên vội vàng gọi nàng, "Đại tẩu, hắn đã ly khai . Nói là trở về Thịnh kinh trước chờ ta."
"Ly khai ? Như thế nào cũng không nói một tiếng, vương trại có hảo mã, có đưa hắn mau chóng đến Thịnh kinh."
"Không cần lo lắng hắn , chẳng lẽ hắn lớn như vậy rồi, ngay cả bản thân mình cũng không lo được sao?"
Vừa nói xong, Quý Như Yên lại cười.
Lạc Thuấn Thần là người khôn khéo như vậy, sao có thể để xảy ra sơ xót được?
Ở Tặc Vương trại dùng xong ngọ thiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210928/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.