Chương trước
Chương sau
"Loài người kia! Để thiên tiên ngọc lộ ở lại, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng!"

Giao long biết nói tiếng người, vừa mở miệng đã đòi thiên tiên ngọc lộ

Nguyệt Như Hỏa đỡ Qúy Như Yên, phát hiện hô hấp của nàng đã bình tĩnh trở lại, thầm tức giận

Chết tiệt, phải làm sao bây giờ?

Phía trước có giao long, phía sau có Qúy Như Yên như bom hẹn giờ!

Sở Lam Thiên nhìn đấu khí trên người Qúy Như Yên đã hoàn toàn không áp chế được, trực tiếp tiến lên ném Qúy Như Yên về hướng giao long

Giao long thấy thế, chỉ lạnh lùng nhìn người đang bay về hướng mình, miệng lớn mở rộng, muốn đem Qúy Như Yên nuốt vào bụng

Nhưng Qúy Như Yên có muốn cho nó nuốt vào hay không?

Miệng của giao long như bồn máu mở to, Qúy Như Yên hai tay chấn động, dùng nội lực phóng thẳng

Đấu khí hộ thể trên người nàng lúc này chính là màu lam

Nguyệt Như Hỏa kinh hỉ nhìn nàng, Quân Tử Đường cũng như vậy, nhìn Qúy Như Yên đã đạt tới cảnh giới võ thánh, từ đáy lòng cũng vui mừng thay cho nàng

Nội lực lúc này của nàng như một lưỡi dao sắc bén

Giao long thấy có gì đó không đúng, muốn tránh né về phía sau đã không còn kịp rồi

Thấy nội lực của nàng đột nhiên bùng nổ đến cảnh giới võ thánh, uy lực tuyệt đối không phải là thứ nó có thể chống cự

Phốc___

Răng nanh chắc chắn của giao long đều bắn ra hết

Vảy trên cổ bị bong ra một mảng lớn, máu chảy đầm đìa

Đột nhiên bị thương như vậy, giao long giận dữ, cái đuôi thô dài bay thẳng đến Qúy Như Yên

Qúy Như Yên thấy vậy cũng không sợ hãi

Lên tới cảnh giới võ thánh, nàng có một loại cảm giác, giao long không phải là đối thủ của nàng, vì thế lấy liên tử bên hông tập trung nội lực vào đó, trực tiếp đánh tới hướng trái tim của giao long

Nguyệt Như Hỏa nhất thời thấy vậy, liền vung loạn đao chém thẳng tới cổ của giao long

Hai người bùng nổ nội lực cực mạnh, cho dù là giao long cũng không thể tránh được sự công kích này

Rầm rầm___

Giao long dù sao thân thể vẫn là xà, chưa hóa thành rồng

Lực phòng thủ cũng không thể so với rồng vô cùng cường hãn, nên mới có thể gọi là giao long

Giao long té trên mặt đất, hấp hối nửa sống nửa chết

Qúy Như Yên đi về phía nó, đang muốn ra tay lấy tính mạng của nó, giao long thấy vậy nhanh chóng cầu xin tha thứ: "Thả ta đi, ta về sau sẽ không dám... nữa"

Lạnh lùng cười: "Ngươi không phải là nên ở hồ băng sao, sao lại dám ra đây cướp bóc? Ngươi không biết đồ trong tay ta không phải muốn cướp là cướp được?"

"Ta, ta đây đã biết..."

Giao long mở miệng không có răng nanh, có vẻ đáng thương

Qúy Như Yên thu hồi liên tử, đánh giá bốn phía: "Muốn ta thả ngươi cũng được, đây là địa phương nào?"

"Vạn Dong Lâm"

Vạn Dong Lâm

Đây chẳng phải là cấm địa của Ti U quốc sao?

Thật không nghĩ tới, từ lúc ở hồ băng đi ra, cự nhiên lại đến Vạn Dong Lâm này

"Bây giờ có thể thả ta chưa?"

Qúy Như Yên nhìn lướt qua giao long: "Đem xà cầu châu trong cơ thể ngươi giao ra đây, ngươi có thể rời đi"

Xà cầu châu, chính là hạt châu chuyên chở của giao long

Nếu lấy được hạt châu này, chẳng khác nào lĩnh hội được nội lực cường đại của giao long, nói không chừng có thể đột phá đến cảnh giới cũng không biết chừng

Lại có, giao long là thuộc tính hàn băng, xà cầu châu tất nhiên có thể làm ấm áp cơ thể, cấp Tuyết Nhi thứ này có khi là vô cùng tốt

Giao long định nói, Qúy Như Yên lại cắt lời: "Không muốn giao cũng được, đem mệnh của ngươi lưu lại!"

Giao long ảo não không thôi, vẫn là mạng quan trọng hơn, chỉ có thể phun ra một viên xà câu châu màu thủy lam

Qúy Như Yên thấy nó như vậy, liền tiếp nhận xà châu, sau đó đuổi nó đi: "Được rồi, ngươi có thể đi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.