Chương trước
Chương sau
"Nương nương yên tâm, nghĩ phụ đã an bài thị vệ bên cạnh cửu hoàng tử, tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì. Nhưng mà nếu trong cung có đại nội thị vệ, xin thánh thượng hãy an bài cho cửu hoàng tử hai ba người, mặc kệ là bảo hộ bên cạnh hay là chỗ tối tương trợ, cũng là chuyện tốt!"

Qúy Như Yên thẳng thắn đề nghị, tuy rằng nàng có hồng y vệ, nhưng nàng cũng không nghĩ muốn lộ ra nửa phần trước mặt hoàng thất

Thánh thượng Phù Ngạo Thiên trầm ngâm một chút: "Vậy cô gia chỉ định ban cho cửu hoàng tử hai ám vệ"

"Tạ ơn thánh thượng!"

Tĩnh phi cảm kích đứng ở một bên phúc thân trước thánh thượng

"Tĩnh Nhi, nàng đừng quá lo lắng. Yến vương chắc chắn cũng không để cho chuyện này phát sinh một lần nữa. Chỉ cần tuyển tú qua đi, cô vương chắc chắn sẽ an bài tốt mọi chuyện"

Thánh thượng Phù Ngạo Thiên thâm tình nhìn Tĩnh phi, ngữ khí cũng lộ ra chân thành kiên định

"Thần thiếp hiểu được"

Tĩnh phi mỉm cười

Qúy Như Yên trừng mắt nhìn, xem ra Tĩnh phi trở về, đúng là sẽ làm cho hậu cung độc sủng một người, cũng khó trách Uyển phi nhịn không được, xuống tay trước

"Các người trước về đi, hảo hảo chiếu cố Nguyên Chiêu, cần phải làm cho hắn lúc tuyển tú hồi phục sức khỏe, cô vương đã có an bài"

"Thần đệ lĩnh chỉ"

Yến vương chắp tay, ý bảo Quý Như Yên đi theo mình

Theo Yến vương rời đi, Qúy Như Yên một đường đều không nói chuyện

Yến vương quét mắt nhìn nàng một cái: "Như Yên, ngươi đang suy nghĩ cái gì?"

"Nghĩa phụ, hậu cung không bình tĩnh. Nếu thật sự muốn Nguyên Chiêu đăng cơ kế vị, còn cần trợ lực khác. Thế tử ca ca có ba mươi vạn đại quân, dù sao còn chưa ổn thỏa, kia trong quân đội chắc chắn còn có tướng lĩnh không ủng hộ ca ca, nguyện ý duy trì Nguyên Chiêu"

"Vậy ý của ngươi là?"

Yến vương như là nghĩ tới cái gì, lắc lắc đầu: "Ngươi nói là Ngọc gia sao?"

"Đúng vậy"

"Ngọc gia ở Mạch thành, Ngọc Tiểu Long tướng quân cùng Uyển phi là đệ đệ tình cảm vô cùng tốt, sợ là không dễ làm. Hơn nữa Uyển phi còn có thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn, cũng là người có dã tâm không nhỏ, muốn ngồi lên vị trí kia. Nếu thật sự muốn để Ngọc gia theo chúng ta, người đầu tiên phải xử lý chính là thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn"

Qúy Như Yên gật gật đầu: "Nghĩa phụ nói có lý, bất quá trước mắt cửu hoàng tử Nguyên Chiêu gặp chuyện không may, việc này sau lưng hung thủ là ai, nghĩa phụ đoán xem?"

"Này khó mà nói, dù sao Tĩnh phi ở trong cung thánh được cưng chiều, đối với nàng có địch ý tần phi không ít"

Qúy Như Yên từng chữ một nói: "Nguyên Chiêu trúng độc, là kiệt tác của Uyển phi! Lợi dụng việc thánh thượng ban ngự trù, giết Nguyên Chiêu bằng thuốc độc, cũng may Nguyên Chiêu mạng lớn mới không chết. Nếu không Nguyên Chiêu thật đã chết rồi, kia mưu kế của Uyển phi coi như đã thành công"

"Này có chứng cớ không? Thật sự là do Uyển phi làm?"

Yến vương chấn động, cảm thấy không thể tin được

Qúy Như Yên lạnh lùng cười: "Ngày xưa Kính An Hậu phủ trong một đêm bị huyết tẩy, chẳng lẽ thật sự là ý chỉ của thánh thượng sao? Sợ là mặc kệ thánh thượng không hạ chỉ, thì người trong Kính An Hậu phủ cũng sớm bị giết. Thánh thượng hạ chỉ cũng chính là bức thánh thượng thỏa hiệp thôi. Hiện giờ Tĩnh phi vừa trở về, bộ tộc Cốc thị mất đi binh phù ba mươi vạn đại quân, Ngọc Uyển từ quý nhân, đi đến làm quý phi, chẳng lẽ thật sự sẽ không giẫm lên Tĩnh phi sao?"

Yến vương thở dài một tiếng: "Xem ra, tiền triều, hậu cung đều phải gặp thay đổi bất ngờ"

"Có đôi khi, có một số việc trong một khoảng thời gian dài tích lũy, luôn sẽ có bộc phát. Bạo phát này chúng ta phải nắm được trong tay mới tốt"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.