Chương trước
Chương sau
Quý Như Yên thấy hắn tâm tư để ở chỗ nào đó, có chút khó hiểu, vì thế tự mình cầm lấy một đôi đũa ăn thử, phát hiện hương vị cũng không có gì khác thường

Lạc Thuấn Thần cười cười: "Nhìn nàng vội vã như vậy, sợ là cũng chưa ăn, bằng không ngồi xuống cùng ta ăn đi!"

"Hừ! Vốn sẽ không muốn hạ độc ngươi!"

Qúy Như Yến liếc hắn một cái, coi như hắn vẫn có lương tâm, không đuổi nàng đi

Hai người ngồi xuống, Lạc Thuấn Thần còn tự pha cho nàng một chén trà xanh, nhưng thật ra cùng ăn sáng cũng không tồi

Lạc Thuấn Thầm nếm thử một chút thức ăn trước mặt, tôm giao cảm giác được hương vị vô cùng thơm, làm cho người ta muốn ăn ngay

Thịt bò lại không quá mềm cũng không quá dai, rất vừa ăn

Trong hộp thức ăn còn có bánh phở trong suốt, bên trên có một ít thịt lạc, càng thêm đậm đà

"Ăn ngon không?"

Qúy Như Yên nhìn chằm chằm hắn, trong mắt mang theo chờ mong

"Ân, vô cùng ngon"

Lạc Thuấn Thần mỉm cười tán dương

Hắn cười như vậy rất chói mắt

Đôi mắt đẹp kia lại càng chói mắt hơn

Qúy Như Yên nhìn hắn như vậy có chút ngại ngùng, lập tức cảm thấy quẫn bách, lấy tay vuốt vuốt lại sợi tóc

Lạc Thuấn Thần thấy nàng như vậy, cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhưng lại có chuyện không thể không nói: "Tam hoàng tử Thiên Độc quốc cũng muốn đến Ti U quốc, nói là muốn chúc mừng ta, hơn nữa nghênh đó nàng và ta trở về Thiên Độc quóc đại hôn. Thời gian nhanh nhất cũng chỉ có ba tháng, vừa đến mùa đông chúng ta sẽ khởi hành đến Thiên Độc quốc. Mà ngay cả Bồ Đề quốc cũng tạm thời không đến được. Chờ sau khi đại hôn, ta sẽ mang nàng đi!"

Qúy Như Yên suy tư một chút nói: "Không cần đến ba tháng, ta nhiều nhất một tháng sẽ giải quyết mọi thứ. Ngày mốt, Ngọc Tiểu Long sẽ trở về Thịnh kinh, lúc đó ta sẽ giải quyết Uyển phi"

"Sợ là chỉ cần Phù Nguyên Tuấn còn sống, Uyển phi sẽ không dễ dàng buông tay"

"Ngươi nói đến việc này, ta cũng đã từng suy nghĩ qua. Nếu thật sự không được, vậy thì phải tiễn Phù Nguyên Tuấn đến gặp phật tổ!"

Qúy Như Yên nói lời này kiên định như sắt thép

Lạc Thuấn Thần ở một bên gật đầu: "Còn có một việc, muốn nói với nàng. Yến vương thế tử ở Viễn Đông bị thương"

"Thế tử ca ca bị thương? Đây là có chuyện gì?"

Qúy Như Yên chấn động, vội vàng đứng lên, nàng tại sao lại không biết việc này?

Lạc Thuấn Thần vỗ vỗ bả vai nàng: "Nàng đừng vội, chuyện này ta đã sớm cho người xử lý tốt rồi. Viễn Đông có ba mươi vạn đại quân, cũng không chỉ có hộ quốc công Cốc Quân và Cốc hoàng hậu độc chiếm, vẫn còn có nhóm phi tần ở phía sau hậu cung. Cốc hoàng hậu lợi dụng điều này, mới có thể làm cho mọi người nghe lời bà ta. Người làm bị thương Yến vương thế tử, là phụ thân của Tần quý phi Tần Đào Tần Tiên Phong"

"Kia thế tử ca ca bị thương có nặng không?"

"Hắn không có việc gì, còn tự tay đi lấy thủ cấp của Tần Đào, tin tưởng không quá vài ngày nữa tin tức này sẽ đến Thịnh kinh"

Qúy Như Yên cười khổ: "Ta còn nghĩ là mọi chuyện đã chu toàn, thế như là cho thế tử ca ca bị thương"

Lạc Thuấn Thần giúp đỡ nàng ngồi xuống, nhẹ giọng an ủi: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, lấy tuổi của nàng làm như vậy đã là tốt lắm rồi. Ở trên chiến trường, binh bất yếm trá, Cốc hoàng hậu nhiều năm ở trong hậu cung không ngã, thủ đoạn của bà ta không chỉ có đơn giản như vậy. Hơn nữa bà ta còn cùng với Trần hoàng hậu của Dị quốc có quan hệ, không thể không đề phòng".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.