Chương trước
Chương sau
"Đã biết"

Chung Xảo lên tiếng, hướng Qúy Như Yên nói: "Mẫu thân đã chuẩn bị tốt, ngươi cùng ta đi thôi"

"Hảo, vậy quấy rầy"

Qúy Như Yên hơi hơi vuốt cằm

Trên bàn ăn, đều là những thứ thức ăn thường ngày, cũng không phải bởi vì Qúy Như Yên đến mà phô trương lãng phí!

Đối với điểm này, Qúy Như Yên quả thật rất bội phục Chung phu nhân

Mọi người vừa lên bàn, Chung phu nhân mang vẻ mặt tươi cười, đối với Qúy Như Yên nói: "Như Yên quận chúa, qúy phủ chỉ có mấy thứ đồ ăn cùng rượu nhạt, nếu có tiếp đón không chu toàn xin thứ lỗi cho

"Chung phu nhân khách khí, vì ta mà khiến cho Chung phu nhân tốn nhiều công sức như vậy"

Qúy Như Yên lại quay sang Chung thị lang nói: "Chung đại nhân, cho rằng như thế nào

Chung thị lang sờ râu trắng như suốt của mình, vui mừng gật đầu: "Quận chúa quả nhiên là một vị quận chúa tốt"

"Chung đại nhân quá khen, nếu như nhóm đại quan trong triều, đều sẽ ở trên bàn ăn cơm phô trương lãng phí, cũng tất nhiên không biết nhân dân đói khổ mà mặc sức ra tiêu ngân lượng"

Qúy Như Yên nhắm thẳng vào sự khoa trương trong cong, nói như vậy, cũng chính là muốn trực tiếp nhắm thẳng đến thánh thượng Phù Ngạo Thiên. Tuyệt đối có thể phạm vào tội bất kính, thậm chí còn bị chém đầu

Lần trước tết trung nguyên trù khoản ở Thiên Hi điện, cũng là do hắn đề nghị, may mà ngân lượng thiếu đã có lại được, thay thánh thượng giải quyết vấn đề ở vùng Nam Cương

Hiện giờ, Qúy Như Yên lại nhắm thẳng vào sự ăn tiêu lãng phí trong cung, quả thật cũng là số tiền chi tiêu lớn

"Kia làm phiền Chung đại nhân"

"Đến ăn cơm"

Nhà giàu trên bàn ăn cơm sẽ không nói sự thật, vì vậy nghĩ muốn ở trên bàn ăn cơm hỏi chuyện gì đó, cũng thật sự không có khả năng

Ăn xong một bữa, cũng là buổi chiều

Sau khi uống trà xong, Chung thị lang mời Qúy Như Yên đến thư phòng

Nam nhân bàn đại sự đều ở trong thư phòng

Bước tới thư phòng, vẻ mặt của Chung thị lang vô cùng u sầu, đột nhiên quỳ xuống trước mặt Qúy Như Yên: "Lão phu có chuyện muốn cầu quận chúa hỗ trợ, nếu được chuyện, Chung gia nhất định sẽ coi quận chúa là đại ân nhân"

Qúy Như Yên thấy thế hoảng sợ, chạy nhanh giúp hắn đứng dậy: "Chung đại nhân đứng lên đi. Ngươi là mệnh quan triều đình, ta chỉ là một tiểu nữ tử, không đáng để ngươi quỳ lậy ta"

Chung thị lang cười khổ: "Thế nhân chỉ biết lão phu là tâm phúc của thánh thượng, ai lại không biết ta tuy là tâm phúc, nhưng phải giải quyết các vị hoàng tử thế nào cho chu toàn mới là mệt"

Qúy Như yên giúp đỡ hắn đứng dậy, ở bên khuyên nhủ nói: "Người còn sống một ngày chính là tu luyện phàm tâm. Chung đại nhân vì nước vì dân, đã trả giá rất nhiều, ngươi nếu có khó khăn gì cứ nói thẳng, chỉ cần ta giúp được nhất định sẽ giúp"

"Xảo nhi nha đầu kia nói với ngươi tâm sự không?"

Qúy Như Yên gật gật đầu: "Chung tiểu thư đã muốn nói"

Chung thị lang cười khổ: "Nha đầu kia, từ nhỏ liền đã là nữ nhi lão phu cùng phu nhân yêu thương nhất. Đứa nhỏ đó cá tính kiên cường, một khi đã quyết định chuyện gì sẽ không bỏ cuộc, nó chung tình với Yến vương thế tử, việc này lão phu đã sớm biết. Chính là vẫn chưa nó cho Yến vương thế tử biết. Hiện giờ Lục hoàng tử dây dưa, thậm chí Cốc hoàng hậu cũng âm thầm hướng đệ đệ tạo áp lực, nếu là không làm cho Xảo Nhi tìm được vị hôn phu thích hợp, cả đời Xảo Nhi nhất định sẽ bị hủy a!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.