Chương trước
Chương sau
"Ý của mẫu hậu nhi thần hiểu được

Trong mắt lục hoàng tử Phù Nguyên Tuấn mang theo ý mừng, đúng vậy chỉ cần cửu đệ chết, phụ hoàng sẽ truyền ngôi cho hắn

Phụ hoàng tuyệt đối sẽ không đem ngôi vị hoàng đế truyền cho thất đệ, một khi đã như vậy hắn còn cố kỵ điều gì

...

Ban đêm, Qúy Như Yên nằm trên ghế quý phi, trong lòng âm thầm suy nghĩ đến hộ quốc công Cốc Quân Tử

Nhớ rõ lúc trước Lạc Thuấn Thần hỏi Hộ quốc công Cốc Quân, lục hoàng tử Phù Nguyên Tuấn có phải là đứa con của đại tướng quân Kỳ Thiên Quốc hay không, thì sắc mặt của ông ta liền thay đổi

Nhưng cho dù hộ quốc công Cốc Quân có phủ nhận, thì Lạc Thuấn Thần căn bản cũng không cần câu trả lời của hắn

Bây giờ nghĩ lại, có lẽ lục hoàng tử Phù Nguyên Tuấn cũng không phải đứa con ruột của thánh thượng

Nghĩ đến đây Qúy Như Yên không khỏi thương cảm

Lục hoàng tử là con của Cốc hoàng hậu cùng đại tướng quân Kỳ Thiên quốc, thập hoàng tử lại là con của Uyển phi cùng quốc chúa Dị quốc

Thật đúng là náo nhiệt!

Thùng thuốc nhuộm này, thật đúng là làm cho người ta phải thay đổi sắc mặt

Trong lòng đang thầm oán bọn họ, Lạc Thuấn Thần lúc này lại nhẹ nhàng nhảy vào Phi Liễu các của Qúy Như Yên

Qúy Như Yên không không thèm quay đầu lại nhìn, liền thản nhiên lên tiếng hỏi: "Thuấn Thần, cửa lớn không khó, tại sao lại thích vào từ cửa sổ như vậy? Nếu người khác không biết, còn tưởng rằng ngươi là hái hoa tặc!"

Lạc Thuấn Thần có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua nàng: "Lời này của Như Yên, thật đúng là làm ta đau lòng. Ta không phải vì thanh danh của nàng mới vào từ cửa sổ sao? Hiện tại đã là ban đêm, nếu như ta quang minh chính đại mà vào phòng nàng, chắc chắn sẽ làm cho người ta dị nghị. Hơn nữa lúc ta tiến vào cũng đã dò xét một lượt"

Toát mồ hôi!

Chiếu theo ý hắn nói, hắn lén lút tiến vào đây, sẽ không có ai dị nghị sao?

Đừng quên, Yến vương phủ cũng không chỉ có một mình nàng, vẫn còn có một người trí tuệ minh mẫn như Yến vương

"Một thời gian không gặp ngươi, nội công cũng tăng lên không ít, long dương bí tịch kia quả nhiên không tồi"

Qúy Như Yên liếc nhìn hắn một cái, tán thưởng một câu

Lạc Thuấn Thần mỉm cười: "Đều là công lao của nàng"

Hừ!

Xem như hắn có lương tâm

"Nói đi, đã xảy ra chuyện gì, có thể làm cho ngươi vội vã đến đây như vậy"

Qúy Như Yến đối với hắn so với lúc trước tốt hơn nhiều

Tuy rằng hai người không có kề cận suốt ngày, nhưng ít nhất Qúy Như Yên cũng không cự tuyệt hắn

Lạc Thuấn Thần đi đến trước mặt nàng nhẹ giọng nói: "Người Phượng Thiên phủ ban đêm đã bắt đầu rời khỏi Mân Thanh trấn, về phần người làm ta cũng đã cho Mễ Nhĩ dẫn bọn họ đi, tối thiểu một tháng nữa bọn họ có thể đến Thiên Độc quốc"

Qúy Như Yên nghe vậy, tâm tình cũng trở nên tốt hơn: "Vậy thì tốt quá!"

Nhóm người đại cữu cữu không đi, nàng không thể ngừng lo lắng, sợ một ngày bọn họ sẽ bị tiện nhân Cốc hoàng hậu kia hãm hại

Chỉ cần nhóm người đại cữu cữu rời đi, nàng mới có thể trong Thịnh kinh này đối phó nhóm yêu ma quỷ quái, đem bọn họ hồn phi phách tán, hồn vía lên mây mới tốt

Nàng không biết chính xác là Quân Tử Đường cũng bắt đầu tiến đến kinh thành Thiên Độc quốc, chuẩn bị mở rộng thế lực Tà Minh

Đối với sự chuyển biến như thế, Lạc Thuấn Thần cũng chỉ nhíu nhíu đầu mày. Cả đời này nếu như Quân Tử Đường không đứng về phía tam ca, vật hắn cũng sẽ không để tam ca lợi dụng

"Thuấn Thần, ngươi đang nghĩ gì đó? Ta còn đang nói chuyện với ngươi!"

Qúy Như Yên có chút hờn giận đưa tay đẩy hắn, người này cự nhiên còn ở trước mặt nàng thất thần, chẳng lẽ nàng không đủ mị lực sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.