Sáng sớm hôm sau
Dao Quang mang lên một chậu nước ấm: "Tiểu thư, bên ngoài có một tử ý nữ tử muốn gặp người, nàng kêu là Ám Nô. Tiểu thư có muốn gặp hay không?"
Qúy Như Yên híp lại hai mắt, Ám Nô này tới cũng thật nhanh!
"Để nàng vào đi"
"Dạ tiểu thư"
Dao Quang lĩnh mệnh, đi ra bên ngoài phủ mang Ám Nô vào
Ám Nô đi thẳng đến Phi Liễu Các, Qúy Như Yên lúc này cũng đã ăn mặc chỉnh tề
Qúy Như Yên sắc mặt như thường ngồi trên ghế nói: "Ám Nô sao lại đến chỗ này?"
Ám Nô đối với nàng không nói hai lời, liền bùm một cái quỳ xuống
"Ám Nô biết mình đã phạm sai lầm, xin Qúy cô nương trách phạt!"
Một câu, làm cho Qúy Như Yên tay đang vuốt tóc cũng phải dừng lại một chút, sau đó khôi phục như thường. Thản nhiên hỏi một câu: "Không biết ngươi phạm phải tội gì, lại đến chỗ ta thỉnh tội"
"Ám Nô không nên tự tiện xông vào hành cung, lại càng không nên truy vấn chủ tử!"
Ám Nô nói lời này cắn chặt răng, ánh mắt trùng xuống, thật nhìn không ra rốt cuộc nàng ta đang nghĩ gì
"Ngươi nếu bởi vì chuyện này đến thỉnh tội với ta thì thật không phải. Người ngươi đến cầu xin tha thứ phải là thất hoàng tử không phải ta"
Qúy Như Yên nói một câu như vậy
Nàng phỏng đoán không sai, Ám Nô chẳng qua là vì năm đó phục lệnh của Lạc Thuấn Thần mới đến cứu mình
Hiện tại cũng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210807/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.