Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn bệnh đã nhập vào tâm, trong mắt hắn, tử thi quan trọng hơn tất cả mọi thứ.
Thánh thượng Phù Ngạo Thiên nhìn hắn thật sâu,“Kể cả khi Cô vương muốn truyền ngôi cho Nguyên Chiêu, ngươi cũng không dị nghị gì sao?”
"Không được!"
Vừa nói đến ngôi vị hoàng đế, Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn nhất định cự tuyệt,"Phụ hoàng, nhi thần là con trai trưởng của người, dựa vào cái gì mà phải nhường cho con vợ kế ngôi vương! Còn muốn nhi thần đặt ở trên đầu sao?”
Thánh thượng Phù Ngạo Thiên nổi giận, tên ngốc này, hắn thật muốn giết quách đi cho xong.
"Ngôi vị hoàng đế đã cách ngươi rất xa, vì sao ngươi còn gắt gao cắn mà vẫn không chịu nhả? Chỉ dựa vào mấy cái tử thi trong phủ của ngươi, thì ngươi có thể quản được bách tính trong thiên hạ sao?”
"Vậy cũng tuyệt đối không phải là Cửu đệ!"
"Câm miệng!"Thánh thượng Phù Ngạo Thiên cắt lời của hắn,"Ngươi nói cho Cô vương nghe, hoặc là Cô vương đốt sạch tử thi của ngươi, sau đó tống ngươi tới Ngọ môn để dân chúng xử lý! Hoặc là nhường cho Nguyên Chiêu ngôi vị Thái tử. Ngươi chọn đi!”
Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn nghe vậy, chỉ cảm thấy phụ hoàng thiên vị Cửu đệ.
Mặc kệ là lúc nào, chỉ cần Cửu đệ còn tồn tại, thì lòng phụ hoàng vẫn vĩnh viễn quan tâm tới hắn.
"Nói! Ngươi chọn cái gì?"
Tính nhẫn nại của Thánh thượng Phù Ngạo Thiên đã không còn, có ý thúc ép.
Con ngươi Lục hoàng tử Phù Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210745/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.