Từ trước đến giờ, Cốc Hoàng hậu vẫn khá coi trọng Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn, thậm chí vì hắn mà lôi kéo thế lực ở khắp nơi cũng chỉ vì muốn giúp nhi tử lên ngôi hoàng đế.
Như vậy bà ta làm sao có thể không biết con của mình có sở thích quái dị?
“Có người đến!”
Quý Như Yên vội vàng kéo Thế tử Phù Nhạc Thánh mai phục trên một cái cây to gần đó, đứng ở trên cây, hai huynh muội Quý Như Yên có thể quan sát tình hình phía xa.
Người bên ngoài không hề biết có người nấp trên cây. Nếu không phải nhờ gió thu rét lạnh thổi xoáy lên mũ của người đó thì Quý Như Yên khó có thể nhận ra đó là Cốc Hoàng hậu.
Người vừa đi ra, khoác áo choàng đen chính là Cốc Hoàng hậu. Cốc Hoàng hậu một mình đốt đèn lồng lên, lén lén lút lút đi vế phía cửa cung điện.
Vừa mới đến cửa cung, bà ta chỉ cần đưa một cái lệnh bài liền thuận lợi đi ra ngoài.
Quý Như Yên cùng Thế tử Phù Nhạc Thánh nhìn nhau một cái, sau đó liền bám theo sau.
Hai người thận trọng đuổi theo Cốc Hoàng hậu, đi thẳng đến một viện nhỏ đơn độc, Cốc Hoàng hậu cẩn thận nhìn chung quanh, thấy không có người, lúc này mới đẩy cửa chính của viện nhỏ, đi vào.
Thế tử Phù Nhạc Thánh nhìn viện nhỏ, trong lòng kinh hãi, kéo ống tay áo của Quý Như Yên:
"Như Yên, viện kia chính là viện mà Cốc Hoàng hậu xin Thánh Thượng bá bá ban cho Dung ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210739/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.