Edit: Đông Vân Triều + Beta: Phong Hàn Nguyệt
Quý Như Yên nói, khiến thất cữu mẫu Dư thị lập tức lệ nóng doanh tròng, cầm mười lượng vàng, còn muốn trả lại cho Quý Như Yên, "Coi như là mua quần áo, cũng không cần dùng nhiều như vậy."
"Thất cữu mẫu, người đối đãi vớii Như Yên và Tuyết Nhi tốt như thế nào, Như Yên biết hết. Con đi rồi, người phải chiếu cố chính mình thật tốt, cái này để mua những thứ cần thiết. Nếu không đủ, người đến phủ Tướng quân tìm con. Chỉ là chớ để người khác biết được, miễn cho những phiền phức."
"Thất cữu mẫu hiểu rồi, tại đây trước tiên cảm ơn ngươi."
"Con phải đi rồi, ngày mai con sẽ đưa Tuyết Nhi đến thăm mọi người."
"Được, được!"
Thất cữu mẫu Dư thị đốt đèn lồng, tiễn Quý Như Yên đi ra.
Quý Như Yên cầm đèn lồng của mình, để thất cữu mẫu Dư thị trở lại chiếu cố thất cữu cữu, một thân một mình ôm hộp gỗ dài về nơi ở.
Các lão tiền bối, các vị di nương đời trước trong phủ đều đã mất, thất cữu cữu cũng ngày càng sống chật vật hơn.
Mỗi tháng đều do Đại cữu cữu cho bọn họ ba mươi lượng để sống, bởi vì thất cữu cữu bệnh nặng quấn thân, cái gì cũng không làm được. Cuộc sống sinh hoạt cũng không có cái gì phát sinh, cữu cữu còn làm quản sự ở hiệu thuốc, dù thế nào, tiền kiếm được một tháng cũng được một trăm lượng.
Có thể nói, trong chư vị cữu cữu, thất cữu cữu là khổ nhất, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210582/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.