Chương trước
Chương sau
Edit: Mạn Nguyệt

Vạn Đức Hầu được người khiêng vào hoàng cung Vĩnh môn, có ý chỉ của Hiên Đế, Cao Hòa tuyên thái y của Thái y viện đến chữa trị khẩn cấp cho Vạn Đức Hầu.

Tin tức Vạn Đức Hầu bị phế bỏ như chim bay thẳng đến cung Quảng Trạch của Đức Phi và Thành cung của Hiền Phi.

Đức Phi cùng Hiền phi vừa nghe cung tỳ bẩm báo xong thì vội vàng chạy đến hoàng cung Vĩnh môn. Vừa đến đại điện Vĩnh môn đã thấy Vạn Đức Hầu.

Vạn Đức Hầu nằm ở trên giường gỗ, thỉnh thoảng trong miệng lại phun ra bọt nước, cả người lão ta như phát điên, cứ cười khúc khích không ngừng.

Các vị thái y thay phiên tiến lên trị liệu cho lão ta nhưng ai cũng lắc đầu, khuôn mặt sầu thảm và cau mày.

"Phụ thân!"

Đức Phi vội vàng tiến lên đỡ người trên giường, nàng ta không khỏi lo lắng vạn phần, "Tại sao phụ thân biến thành bộ dáng này? Là ai, là ai hại phụ thân!"

Cao Hòa ở bên liếc mắt nhìn Đức Phi rồi hạ thấp mi mắt, thản nhiên nói, "Hồi Đức Phi nương nương, Hầu gia đi Cổ Thú Sơn Mạch gặp phải đám hổ tập kích, năm mươi cao thủ tuyệt đỉnh vì bảo vệ Hầu gia đều đã chết. Lúc ở Cổ Thú Hàng cung đã có thái y trị liệu cho Hầu gia, thái y nói hai chân Hầu gia đâm và tảng đá nên xương bánh chè bị gãy, sau này không thể nào đứng lên được nữa. Hầu gia bị dọa cho sợ hãi nên ngây dại như bây giờ."

"Hổ tập kích?"

Đức Phi kinh ngạc không thôi, liếc mắt nhìn cha của mình đến khó thể tin.

Mà Hiền phi thì lại đứng ở một bên, móng tay tùy ý đâm vào lòng bàn tay mà không hề cảm thấy đau đớn.

Cao Hòa lời nói chỉ có thể lừa lừa người vô tri mà thôi! Đức Phi tỷ tỷ chắc chắn sẽ tin, nhưng nàng tuyệt không tin!

"Ta bất kể phụ thân gặp phải sự tình gì, nếu các ngươi không chữa khỏi phụ thân, nhất định ta sẽ chém đầu của các ngươi!" Đức Phi đứng lên giận dữ quát.

Mất đi sự chống đỡ của Vạn Đức Hầu, nàng ta biết mình sẽ không dễ dàng gì bước đi trong thâm cung này, càng không thể tùy ý muốn đi đâu thì đi.

Đức Phi giận dữ, tất cả thái y trong thái y viện đều quỳ xuống cầu xin tha tội.

Hiền phi thấy Đức Phi đã mất đi người tâm phúc, vì vậy nhanh nhanh lôi kéo nàng, "Tỷ tỷ, đừng như vậy. Hoàng thượng đã để Cao tổng quản mời các thái y đến trị liệu cho phụ thân rồi, bọn họ cũng không dám nghịch lại thánh chỉ đâu. Tỷ và ta đều là phi tử của Hoàng thượng, ta nghĩ chúng ta nên hồi cung trước thôi. Chờ sau khi phụ thân hồi phủ, chúng ta sẽ đi cầu xin hoàng thượng để về phủ thăm phụ thân."

Hiền phi một bên khuyên ngăn, một bên trừng mắt nhìn Đức phi, ra hiệu Đức Phi không được đánh mất tư cách vào lúc này.

Xưa nay, Đức Phi luôn hoành hành bá đạo trong hậu cung, có điều nàng ta luôn nghe lời của Hiền phi, nếu không hai tỷ muội bọn họ làm sao keo sơn bền chặt thế này được. Đức Phi biết Hiền đang giúp mình, nếu nàng ta có muốn nói thì cũng là am thâm mà thôi. Thế là Đức phi nhìn các thái y hừ lạnh một tiếng, "Các người phải cố gắng chữa trị cho phụ thân ta, nếu có ý tứ vô tâm thì ta sẽ cáo trạng vạch tội các ngươi trước mặt Hoàng thượng."

"Vi thần không dám!" Chúng thái y dồn dập cúi đầu nói.

Đức Phi cùng Hiền phi đến vội vã mà đi cũng vội vã.

Cao Hòa chỉ liếc nhìn bọn họ một chút rồi xoay người nói với các thái y, "Các ngươi nhớ tận tâm ở đây trị liệu cho Hầu gia, ta đi bẩm tấu với Hoàng thượng."

"Chúng thần tiễn Cao tổng quản"

Vạn Đức Hầu ngu dại, chân tay cũng đã bị phế bỏ thì phải trị liệu thế nào đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.