Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Đông Vân Triều.

"Sao chứ? Ngươi hài tử này, khách khí với đại cữu cữu như vậy sao?"

Phượng Thiên Hựu nhìn nàng đầy yêu thương, "Hôm nay ngươi đã là nữ nhi gả ra ngoài, bởi vì chuyện của tiệm thuốc Phượng gia đã làm phiền ngươi rồi. Nói đến việc này, đại cữu cữu thực sự hổ thẹn không ngớt."

Quý Như Yên nghe vậy, lập tức giận dữ, "Đại cữu cữu! Người nói như vậy còn coi Như Yên là cháu ngoại của người sao? Mẫu thân mất sớm, người cho Như Yên một mái ấm chính là đại cữu cữu. Nếu không có đại cữu cữu dốchết sức che chở, ta và Tuyết Nhi chỉ sợ lúc đó đang lưu lạc đầu đường."

Đại ân của đại cữu cữu đối với nàng, nàng một giây cũng không dám quên.

Trước đây nếu không có đại cữu cữu hỗ trợ, nàng không thể nhận Lý đại phu, Lý đại phu càng không thể giới thiệu sư huynh Sở Lam Thiên cho nàng.

Như vậy, làm sao có thể học võ được như ngày hôm nay?

"Ngươi hài tử này, thật đúng là…"

Câu nói kế tiếp, Phượng Thiên Hựu không nói được.

Quý Như Yên đối đãi như vậy, khiến hắn ấm lòng.

Hai người đang nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

"Mời vào."

Quý Như Yên phân phó.

Người tới, là Hướng Y Ninh.

Nàng đang bê một khay thức ăn đi đến, "Phượng lão gia, Như Yên, ta vừa bảo trù phòng làm chút cháo. Giờ ăn nhẹ cũng không sai biệt lắm, hay là ăn cái gì trước a, người từ bữa tối hôm qua đến bây giờ vẫn chưa ăn gì."

Quý Như Yên hướng nàng mỉm cười, "Cám ơn ngươi, Hướng tỷ tỷ."

"Ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ có phải là muốn ta nghiêm khắc với ngươi đúng không?"

Hướng Y Ninh liếc mắt, đặt khay trước mặt của Phượng Thiên Hựu, để hắn ăn.

Hướng Y Ninh, sau khi Phượng Thiên Hựu ăn xong, dọn dẹp, để hắn nghỉ ngơi thật tốt, lúc này mới rời phòng.

Vừa ra khỏi phòng, Hướng Y Ninh mới nói Quý Như Yên rằng, "Tiểu Mộng nói có chuyện tìm ngươi, đang ở trong thư phòng chờ ngươi đấy."

Quý Như Yên gật đầu, "Đi, vậy ta đi gặp hắn một chút."

"Mau đi đi, ta trước dọn dẹp một chút, rồi qua tìm hai người."

Hướng Y Ninh thúc giục.

Quý Như Yên bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của nàng, hướng thư phòng đi.

Tích Tiểu Mộng đã đợi sẵn trong thư phòng, ăn mặc không tính là quá cầu kì, nhưng lại có vẻ rất chỉnh tề.

Lúc Quý Như Yên tiến vào, hắn cầm bút chu sa đang viết gì đó, cũng không ngẩng đầu lên nói, "Như Yên ngươi ngồi một chút, ta lập tức làm xong ngay."

"Ừ."

Quý Như Yên ngồi một bên, nhắm hai mắt lại, thả lỏng thân thể.

Một buổi đêm không ngủ, lại mổ xẻ những tám thi thể, nếu nói không mệt thì đúng là nói dối

Tích Tiểu Mộng vừa lâm triều trở về không bao lâu, đem vật cầm trong tay, hắn liền ngẩng đầu lên, "Hai mươi vạn binh quyền của Vạn Đức Hầu, khiến võ tướng triều đình rục rịch, mà Hoàng thượng cũng có ý muốn thu hồi để tiện dùng. Nhưng hiện tại xem ra, tính toán của Hoàng thượng, e là khó có thể thành công. Chỉ có thể chọn một võ tướng chưởng quản, mà Hoàng thượng xem cả cái Cổ Thú hành cung này, cũng chỉ tìm được ba người Hoa Hoành Phóng bọn họ quản lý."

"Đó không phải là chuyện tốt sao?"

Nhãn thần Tích Tiểu Mộng có chút quái dị, "Ngươi là thật không biết hay đang giả vờ đấy?"

"Hả?"

Quý Như Yên mờ mịt nhìn hắn.

Tích Tiểu Mộng tức giận nói, "Tứ điện hạ Lạc Cao Phi bị điều đi một chuyến, nói là mai mối Hoa Hoành Phóng với thứ nữ Vạn Đức Hầu phủ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.