Chương trước
Chương sau
Edit + beta: Âu Dương Mĩ Vũ

Nó một mực theo Quý Như Yên, đoàn người ăn cái gì nó ăn cái đấy, vì thế Tích Tiểu Mộng cho rằng nó chỉ là tiểu sủng vật bình thường.

Nào biết đâu rằng tiền còn có thể ăn!

Đây chính là đá ngọc tinh khiết làm ra bút!

Tích Tiểu Mộng cũng không phải đau lòng về việc này, chẳng qua là lo lắng tên Tiểu gia hỏa này ăn như vậy, tiêu hóa sẽ không tốt sao?

Hảo tâm nhắc nhở Quý Như Yên, "Như Yên, ăn như vậy, thật không có vấn đề sao?"

Quý Như Yên khoát tay áo, "Không có vấn đề, nếu là ngươi không ngại ngày mai một lần nữa, đóng cửa một phòng nhỏ mà nói, đại khái có thể làm cho kẻ tham ăn này, đem phòng ở ăn sạch toàn bộ."

"Phòng ở cũng ăn?"

Tích Tiểu Mộng hiểu được, thông thường muốn gác lại ngày mai đi, bởi vì hắn chưa từng có nghe nói qua sủng vật nào thậm chí ngay cả phòng ở đều ăn.

Mà Quý Như Yên lại là từ đâu đưa tới loại hàng hiếm thấy?

"Nói nhỏ!"

Ngươi đây là đang xem thường ta sao?

Ta còn có thể tìm kiếm!

Tiểu gia hỏa nháy mắt của mình, một bên đang bán nảy sinh.

Tìm kiếm?

Quý Như Yên hai mắt đột nhiên tỏa sáng!

Đúng vậy!

Kẻ tham ăn sẽ tìm kiếm, điều đó đến thật đúng lúc, đêm nay có thể mang nó đi ra khỏi Van Đức Hầu phủ rồi, đúng lúc cũng có thể tìm xem tung tích binh phù ở đâu.

Quý Như Yên lập tức quay đầu nhìn xem Tiểu gia hỏa, sau đó nói "Kẻ tham ăn, chúng ta làm giao dịch được không?"

"Chi ... chi?"

Chuyện gì?

Đừng thuận miệng hù dọa ta, nếu không ta cũng không làm đâu!

Tiểu gia hỏa này vừa nói xong, trực tiếp đưa lưng về phía Quý Như Yên, tiếp tục thong thả gặm ống đựng bút làm bằng ngọc xanh kia.

Nhìn thấy Tích Tiểu Mộng hơn nửa ngày không kịp phản ứng, vì cái gì đó hắn cảm thấy Tiểu gia hỏa này nhanh hơn so với người suy nghĩ rồi!

Quý Như Yên không để ý thái độ của Tiểu gia hỏa, nói thẳng, "Ngươi đêm nay theo ta đi đến một chỗ, ngươi giúp ta tìm ra tìm ở hướng đông, sau đó ta cho ngươi mười lượng bạc."

Quý Như Yên trực tiếp đem một thỏi bạc đặt ở trước mặt tiểu gia hỏa.

Kẻ tham ăn đôi mắt to chớp mắt liên tục nhìn, đều muốn, nhưng lại cảm thấy không có lợi, vì vậy vẻ mặt hiện ra đau khổ quấn quýt.

Cũng không biết điều đó là gì, rõ ràng đưa ra một cái móng vuốt hướng về Quý Như Yên, rồi lại tiếp tục chà xát hai móng vuốt nhỏ.

Than bùn!

Lại còn muốn nhiều hơn?

Quả nhiên, bây giờ bên trong nội tâm Quý Như Yên gào thét, thật đúng lúc tiểu gia hỏa mở miệng, "Nói nhỏ!"

Một lần nữa cho ta tách ra thêm, bằng không không bàn nữa!

Quý Như Yên oán hận trừng mắt nhìn gia hỏa, nhưng bây giờ là muốn cầu tiểu gia hỏa giúp, cũng không thể không nhìn theo biểu hiện của nó được.

Vì vậy, khẽ cắn môi, nàng chỉ có thể rút toàn bộ tiền trong túi của mình ra, trực tiếp đặt trước mặt của nó, "Đây là toàn bộ bạc cho ngươi! Chỉ cần ngươi tìm được thứ ta muốn, ngoài ra ta lại cho ngươi thêm!"

Tiểu gia hỏa chìa ra móng vuốt, cầm túi tiền kia vung vài cái, túi vải ở giữa không trung nát vụn bay ra mọi phía.

Lộ ra tiền trong túi.

Bên trong chỉ có khoảng mười lượng, nhưng có thật nhiều bạc vụn, nói như thế nào, đều là chưa đủ.

Miệng nhỏ Tiểu gia hỏa phát ra âm thanh chậc chậc chậc.

Ngươi nói, muốn tiểu gia tìm được thứ ngươi muốn, ngươi cho ta thêm đấy!

"Ngươi yên tâm, việc này còn có một người làm chứng nhận người đâu!"

Quý Như Yên liếc qua một bên nhìn Tích Tiểu Mộng, bắt hắn đẩy tới đây.

Tiểu gia hỏa lúc này mới gật nhẹ đầu, nhìn một đống thỏi bạc vừa bị làm rơi, không có mấy, rồi lại nhìn thêm một đống bạc vụn tản ra, cũng nhìn đi nhìn lại.

Thái độ Tích Tiểu Mộng hoàn toàn lộn xộn rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.