Chương trước
Chương sau
Edit + beta: haquynh1812

Đối mặt với câu hỏi của hiền phi, lục điện hạ hơi chần chừ, cuối cùng vẫn bẩm báo chi tiết: “Mấy ngày nay, tứ ca đi thuyết phục Hoa Hoành Phóng, đang tiếc đối phương không để ý tới lời mời mọc của huynh ấy.” 

Hiền phi lập tức biến sắc mặt, ngữ khí nghiêm túc: “Nếu người này không được thì đổi sang người khác, quá bám người không phải phong cách của chúng ta.” 

“Mẫu phi không biết thôi, nhi thần cũng khuyên, nhưng tứ ca không nghe.” 

“Vậy con bảo hắn tiến cung gặp ta.” 

“Dạ!” 

Lục điện hạ cười khổ, quả thật tứ ca làm việc hết sức kì cục. 

Rõ ràng Hoa Hoành Phóng đã kiên quyết cự tuyệt, không biết tứ ca đang nghĩ gì. 

...

Quý Như Yên nhàm chán ở trong phủ quốc sư vài ngày, Hướng Y Ninh ngày nào cũng chạy tới phòng nàng, đâp bàn hô to gọi nhỏ: “Như Yên, Như Yên, chuyện lớn rồi, chuyện lớn rồi.” 

Quý Như Yên lười biếng nhìn nàng ta một cái, mi mắt không nhấc lên: “Hướng tỷ tỷ không đi nói chuyện yêu đương với quốc sư, chạy tới chỗ của ta làm gì?” 

“Tám người chết kia đã có kết quả!” 

Hướng Y Ninh hưng phấn. 

Quý Như Yên nghe vậy khẽ trở mình quay lưng về phía Y Ninh: “Thì làm sao?” 

Nàng sao lại không biết, hơn nữa nàng cũng không muốn Hiên đến lập tức diệt đại phủ Vạn Đức hầu. 

Phải biết rằng, thế lực của Vạn Đức hầu ở Thiên Độc hết sức phức tạp. 

Nếu áp chế quá mạnh mẽ sẽ động tới căn cơ của đất nước. 

Hướng Y Ninh có chút bất ngờ nhìn nàng: “Tìm ra hung thủ, xóa bỏ tội danh của tiệm thuốc, muội không vui sao? 

“Vui.” 

Quý Như Yên thản nhiên nhả chữ. 

Chỉ cần lỗ tai không có vấn đề đều nghe ra nàng ta đang không vui. 

Đúng vậy, nàng có thể vui được sao? 

Bạch Thu kia chỉ là người chịu tội thay. 

Hung thủ thật sự vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. 

Có điều nàng cũng bất ngờ, Đức phi suy nghĩ cũng thật nhanh, còn biết đổ tội cho một con tốt không có thân nhân.

Hơn nữa Bạch Thu còn là tỳ nữ của hương tần. 

Thân phận như vậy, dù bị đổ tội, cũng không có gì đáng trách. 

Bạch Thu cũng đáng thương, đắc tội phủ Vạn Đức hầu, bây giờ mạc danh kỳ diệu chết đi, Hiên đế cũng hạ chỉ ban chết. 

Hướng Y Ninh đẩy nàng: “Như Yên, giọng muội rất khó chịu.” 

“Đúng vậy thật khó chịu, nhưng muội lại không thể làm gì khác?”

Quý Như Yên cười bất đắc dĩ, tiếp tục chợp mắt. 

Hướng Y Ninh thở dài: “Như Yên, ta biết muôi biết hung thủ thật sự không phải người tên Bạch Thu, chỉ là không ngờ nàng ta ở trong cung đắc tội với người ta, ngay cả chết thế nào cũng không rõ. Ta đã nhìn thoáng qua nàng ta, diện mạo xinh đẹp, ngay cả lúc hạ thánh chỉ, mặt nàng ta cũng rất bình tĩnh, tùy ý để những người đó lấy mạng mình.” 

Hướng Y Ninh nói như phát hỏa, khiến Quý Như Yên sáng mắt, Bạch Thu xinh đẹp? 

Một cung nữ xinh đẹp, ở trong cung không thể không có ai thích. 

Có cái gọi là yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu. 

Hơn nữa Bạch Thu chết, chỉ sợ hậu cung còn có chuyện. 

Nghĩ như vậy, đột nhiên Quý Như Yên nở nụ cười. 

Tiếng cười khiến Hướng Y Ninh cảm thấy rùng mình. 

“Như Yên, muội cười gì đó?” 

“Không có gì, Hướng tỷ tỷ, hôm nay tỷ có rảnh không?” 

Hướng Y Ninh kỳ lạ nhìn nàng, giọng điệu rất nhanh: “Sao vậy, muốn đi đâu? Tỷ có thể đi theo muội.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.