Chương trước
Chương sau
Edit: haquynh1812

Quý Như Khói không biết Túc Thân vương đang nghĩ gì, nàng chỉ biết, hôm nay nàng giữ thể diện cho ông ta như vậy là đủ rồi! 

Treo cổ kim sư xong, nàng lập tức xông tới bên cạnh Túc Thân vương, một tay bắt lấy cánh tay đang muốn ném kim sư hoàng quyền ra. 

Tay còn lại cầm một con dao, trực tiếp chém xuống bẻ gãy xương cánh tay. 

“Hự!” 

Túc Thân vương hít một ngụm khí lạnh, không kêu thành tiếng, ngược lại dùng tay còn lại đánh về phía ngực Quý Như Yên. 

Ông ta ra tay không lưu tình chút nào, quyền phá gió xông tới. 

Mắt thấy sắp đánh trúng ngực Quý Như Yên. 

Quý Như Yên cười như tu la: “Túc vương thúc thúc, đắc tội rồi!” 

Cả người nàng tràn đầy nội lực, ào ào dũng mãnh xông tới, đánh Túc Thân vương bay ra ngoài nằm rạp trên mặt đất. 

Về phần xương cốt gãy nhiều hay ít chỉ có hai người rõ. 

Cảnh giới võ thánh tầng thứ sáu có vầng sáng màu lam, ngọn lửa màu lam đang vây lấy Quý Như Yên trên không trung biểu hiện nàng đã tới đẳng cấp trung kỳ, Hiên đế ngồi trên đài cả kinh đứng bật dậy. 

“Võ thánh?” 

Sao có thể như vậy. 

Quý Như Yên mới mười bày tuổi, nàng đã đạt tới võ thánh trung kỳ, hơn nữa nhìn biểu hiện dường như nàng còn chưa bộc lộ hết thực lực. 

Lạc Thuấn Thần ở bên cạnh thấy Hiên đế sợ hãi, sâu kín nói một câu; “Phụ hoàng, ngài thất thố.” 

Hiên đế hít một hơi thật sâu: “Cao Hòa, trận chiến này, Túc Thân vương đã thua, ngươi nhanh chóng chạy đi xem đệ ấy thế nào?’ 

Hiên đế phân phó Cao Hòa đi xem Túc Thân vương, lúc này Quý Như Yên đã bước tới bên cạnh ông ta, cười cực kỳ vô tội: “Xin lỗi Túc vương thúc thúc, Như Yên không chết lực không tốt, nhất thời bẻ gãy vài chiếc xương của người. Thúc thúc yên tâm, Như Yên là thấy thuốc, nhất định sẽ chữa trị cho thúc.” 

Quý Như Yên thốt ra vài lời, khiến Túc Thân vương muốn hộc máu. 

Sao ông lại không rõ, tiểu hồ lỳ này muốn đánh mình, nếu không vì sao trận đấu ngày hôm qua, nàng lại chủ động hòa.=? 

Túc vương ông từ trước tới giờ không sợ người khác trả thù, ngày đó nổi giận sai người đánh Phượng Từ Ân, cũng là do ông lỗ mãng. 

Tuy ngày hôm qua ông có chút áy náy, nhưng khuôn mặt già nua không bỏ xuống được. 

Vì vậy, ông chỉ có thể đánh trận này với Quý Như Yên. 

Nhay từ đòn tấn công đầu tiên của Quý Như Yên ở phủ Túc Thân vương, ông đã có cảm giác khí huyết công tâm ngất đi. 

Nhưng vài trận đấu gần đây, khiến ông hiểu rằn, Quý Như Yên rất có thể là vị thần bảo hộ Thiên Độc, cầu nguyện suốt mấy trăm năm. 

Cho dù Quý Như Yên giết mình, ông cũng không một câu oán giận, chỉ cần nàng nguyện ý bảo vệ con dân Thiên Độc. 

Túc Thân vương ôm tâm tư phải chết, không ngờ phút cuối, Quý Như Yên lại tha cho mình. 

Có thể sống, đương nhiên không muốn chết. 

Túc Thân vương cười ngây ngô hai tiếng rồi ngất đi. 

Quý Như Yên há hốc mồm, Túc Thân vương bị đánh choáng váng sao? 

Lúc trước nàng đôt phá tới cảnh giới võ thánh, giao long trong hồ còn bị nàng đánh trọng thương, vảy của nó còn cứng hơn đấu khí hộ thể của Túc Thân vương vài lần, vẫn bị nàng đánh vỡ. 

Thấy Túc thân vương bị ngất đi, nàng sợ hãi nhanh chóng đi tới bắt mạch cho ông ta. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.