Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Đông Vân Triều.

Quý Như Yên ngẩn ra, cuối cùng vẫn là Lạc Thuấn Thần chen miệng nói, "Ta cùng với Như Yên dự định đến thành Bồ Đề vui đùa một chút, thuận tiện đi tham gia Bồ Đề thành ngắm thánh vật."

"Năm nay ngắm thánh vật, sợ là không thể như thường mà cử hành."

Tư Đồ Mộng Nguyệt có chút phiền muộn đáp.

"Tại sao vậy chứ?"

"Bởi vì..."

Tư Đồ Mộng Nguyệt dạ một lát, cuối cùng chỉ ngân dài một tiếng, quay Quý Như Yên các nàng nói rằng, "Bồ Đề thủy lộ, chỉ có một cái bình nhỏ!"

"Cái gì?"

Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần kinh hãi!

Lạc Thuấn Thần biết mục đích chuyến đi này của Quý Như Yên là Bồ Đề thủy lộ, khẩn trương thay nàng hỏi, "Bồ Đề thủy lộ không phải là lấy không bao giờ hết sao?"

"Trước đây thì đúng là thế. Thế nhưng, Bồ Đề thủy lộ tuyền miệng ở nước ta mấy chục năm nay, phát một tiếng vang thật lớn, cuối Bồ Đề thủy lộ chỉ còn lại một nửa."

Tư Đồ Mộng Nguyệt lo lắng nói, "Bồ Đề quốc, chỉ sợ lập tức sẽ đổi chủ."

Quý Như Yên căn bản không muốn biết Bồ Đề quốc mắc dịch này có đổi chủ hay không, nàng quan tâm nhất chính là Bồ Đề thủy lộ!

Nàng ngàn dặm vạn dặm xa xôi từ Ti U quốc đến Thiên Độc quốc, cuối cùng đến Bồ Đề quốc, kết quả nói với nàng: Bồ Đề thủy lộ chỉ còn một cái bình nhỏ?

Khốn kiếp!

Không thể cười được!

Lạc Thuấn Thần nắm tay Quý Như Yên, mau chóng đặt câu hỏi, "Bồ Đề thủy lộ, hiện tại chỉ có một lọ, việc ngắm thánh vật năm nay tứ đại gia tộc phải làm sao?"

"Kỳ Quan bá bá nói, phải đợi người hữu duyên đến Bồ Đề thủy lộ, chính là tân chủ nhân của Bồ Đề quốc."

Quý Như Yên sửng sốt, "Người hữu duyên?"

“Đúng vậy."

"Làm sao có thể xác định người hữu duyên này đây?"

"Bồ Đề thủy lộ, nhưng thật ra là có kỳ linh, nó sé tự chọn ra chủ nhân. Từ ba năm trước, Bồ Đề thủy lộ chưa từng để mất thánh vật."

Quý Như Yên liếc mắt, ba năm trước cũng chỉ còn lại có một lọ thủy lộ?

Lạc Thuấn Thần bình tĩnh nhìn Tư Đồ Mộng Nguyệt, "Chúng ta có thể đi tham gia tìm người hữu duyên không?"

"Đương nhiên là được a."

Tư Đồ Mộng Nguyệt cười hết sức vui vẻ.

Quý Như Yên nghe vậy, mới âm thầm thở dài một hơi, chỉ cần có thể tham gia, Bồ Đề thủy lộ, nàng thề sẽ lấy được!

Đêm này, ba người mỗi người một tâm tư.

Ngày mai.

Mang theo Tư Đồ Mộng Nguyệt ra đi, một ngày đường, bọn họ đã đến một người trấn nhỏ, không có nhiều người, cũng không có đồ vật để mua bán.

Quý Như Yên rửa mặt một chút, đang chuẩn bị ngủ, Lạc Thuấn Thần gõ cửa phòng của nàng.

"Mời vào."

Mà Tư Đồ Mộng Nguyệt vừa thấy khách sạn bình dân, đã lăn vào giường ngủ say.

Lạc Thuấn Thần đi vào phòng, nhẹ giọng nói với nàng, "Như Yên, Bồ Đề thủy lộ có linh tính, nếu chúng ta cứng rắn cướp đi, chỉ sợ linh tính sẽ bị mất, công hiệu của Bồ Đề thủy lộ cũng sẽ giảm nhiều."

"Vậy phải làm sao? Lẽ nào để ta trơ mắt nhìn Bồ Đề thủy lộ, chắp tay nhường cho người khác?"

Quý Như Yên trừng mắt nhìn, nàng sẽ không bỏ qua đâu.

Dù chỉ còn phân nửa công hiệu, nàng cũng tuyệt đối không cho!

Lạc Thuấn Thần cười khổ lắc đầu, "Không phải để nàng chắp tay nhường cho người khác, mà phải khiến nàng trực tiếp trở thành chủ nhân Bồ Đề thủy lộ!"

"Chủ nhân?"

Quý Như Yên nghe không rõ.

Lạc Thuấn Thần gật đầu, “Đúng vậy, chủ nhân Bồ Đề thủy lộ, cũng chính là chủ nhân Bồ Đề quốc!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.