Edit + beta: haquynh1812
“Lần trước nghe nói muội có thù oán với xà nhân, có thể nói với ta đó là chuyện gì không?”
Quý Như Yên nhìn Tang Vũ Cầm.
Tang Vũ Cầm nhìn thoáng qua Quý Như Yên sau đó gật đầu: “Xà nhân Cao Khiết Lãng, hắn am hiểu giao tiếp với các loài rắn. Có một lần ta bị vạn độc vương dọa sợ, mẹ ta vì giáo huấn hắn, một mình tới hang ổ của hắn băm hắn thành tám mảnh. Sau đó Cao Khiết Lãng biết là do mẹ ta ra tay, nổi giận bày xà độc trận, mẹ ta phá trận nhưng bị thương nặng không chữa được.”
Tang Vũ Cầm nhắc tới chuyện cũ nước mắt lại tuôn rơi.
Quý Như Yên thở dài: “Đừng đau lòng, tất cả đã qua. Muội yên tâm, thù của mẫu thân muội có thể báo, Giang Thành Tứ nhất định sẽ giúp muội. Về phần ta nếu cần ta nhất định giúp, chẳng qua vài ngày nữa ta phải tới nước Di, tạm thời xa muội.”
“Như Yên tỷ muốn tới nước Di?”
“Umh.”
“Dẫn muội theo.”
“Muội đi làm gì?”
“Nước Di có mãnh thú thiên sát lam linh điêu, ta muốn tới đó. Chỉ cần có được thiên sát lam linh điêu, ta dù không đánh được xà nhân cũng có thể chạy thoát rất nhanh.”
Quý Như Yên toát mồ hôi: “Muội chạy, vậy bọ cạp của muội phải làm sao?”
‘Yên tâm đi, chỉ cần muội thoát, Cao Khiết Lãng không thể tổn thương đám bọ cạp.”
Tang Vũ Cầm mỉm cười giải thích.
Quý Như Yên nhìn nàng, cuối cùng vẫn từ chối: “Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210015/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.