Ông Lão chân chất thuần phác, làm nội tâm lạnh lẽo của Lăng Việt hiện lên một tia dòng nước ấm áp.
“Ông nội, đừng dập đầu nữa, ông phải chú ý sức khỏe của mình.”
“Ừm! Tốt! Lăng Việt, năm đó đều do ông nội không có bản lĩnh, không thể bảo vệ được cha mẹ của con, bây giờ con đã trở về, hai chân cũng đã bình phục, chuyện này là chuyện đáng mừng. Ông nội còn có chút tiền tiết kiệm, về sau mua cho con một căn nhà, tìm một nàng dâu, cha mẹ con dưới suối vàng cũng có thể an tâm.”
Lăng Việt dở khóc dở cười.
“Ông nội, chúng ta mới vừa gặp mặt, ông cũng đừng vội vàng tìm vợ cho con chứ?”
“Đúng đúng, không vội, không vội! Cháu ngoan cùng ông trở về nào, trưa nay ông nội sẽ nấu vài món ăn, hai người chúng ta vừa ăn vừa uống chút rượu.”
Ông nội Lăng và Lăng Việt cùng nhau trở về Lăng gia thôn.Một già một trẻ, vừa đi vừa nói, chỉ chốc lát, liền về đến nhà.
“Lăng Việt, năm đó ông nội đi vào trong núi tìm con mấy lần, đều không tìm được, rốt cuộc con đi đâu vậy?”
“Con được một cao nhân cứu, sau đó nhận ông ấy làm sư phụ, ông ấy đã giúp con trị chân còn dạy y thuật, võ công cho con.
“A! Thì ra là thế, quả nhiên cháu của ông không giống người thường. Con có lẽ không biết, lúc con ra đời, bầu trời ở phía trên biệt thự chúng ta đều là ửng đỏ, lúc đó ông rất vui mừng!”
Minh Thừa đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092287/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.