“Im ngay!” 
Mục Y Nhân phẫn nộ đứng lên, cô dùng sức hung hăng tát lên mặt của Triệu Cường. 
Triệu Cường bị đánh trước mặt mọi người, sắc mặt tối lại. 
“Tiện nhân, tôi có lòng tốt khuyên nhủ cô, cô không cảm ơn thì thôi, còn đánh tôi, muốn chết à!” 
Dứt lời, hắn liền định tát Mục Y Nhân. 
Thân thể của Triệu Cường cao lớn, một bàn tay này nếu là đánh vào mặt của Mục Y Nhân, sưng lên là đều không thể tránh khỏi! 
Mắt thấy Mục Y Nhân sắp bị đánh, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc xuất hiện một bàn tay dài vừa vặn bắt lấy cổ tay của Triệu Cường. 
Triệu Cường sững sờ, chợt, sắc mặt âm lãnh gằn giọng: 
“Nhóc con, không có chuyện của mày, đừng nhúng tay vào, nếu không tao giết chết mày!” 
Sắc mặt Lăng Việt đạm mạc. 
“Cô ấy là bạn của tôi, anh đánh người trước mặt của tôi hình như là không nể mặt tôi rồi?” 
“Mặt mũi của mày? Mày có cái tư cách gì nói đến mặt mũi? Tao nói cho mày biết, bản thiếu gia là người thừa kế của tập đoàn Triệu thị Giang Châu, mày dám chọc tao, tao chỉ cần vài phút liền biến mày sống không nổi tại cái đất Giang Châu này!” 
“Ồ?” 
Cổ của Lăng Việt nghiêng một cái. 
” Có việc anh chưa biết, lòng hiếu kỳ của tôi… rất nặng.” 
Dứt lời, trong tay hắn hơi dùng lực một chút, một âm thanh vang giòn vang lên “Răng rắc”, cổ tay của Triệu Cường liền bị bóp gãy tại chỗ. 
“A a 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092257/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.