Chương trước
Chương sau
“Lăng tiên sinh mời khách, tôi đương nhiên phải cho tiên sinh một chút thể diện. Dù sao chuyến làm ăn của Omega là nhờ tiên sinh giúp đỡ mới đàm phán thành công được.”

“Tiện tay mà thôi, không cần phải khách khí.”

“Đúng rồi, tại sao anh lại muốn uống cà phê ở quán này?”

“Sao vậy? Quán cafe này có cái gì khác biệt sao?”

“Cũng không có gì, chỉ là quán cafe này là nơi tôi cùng anh ấy thường xuyên tới.”

“Vậy a, thật đúng là trùng hợp!.”



Hai người tỉ mỉ trò chuyện một lát, không bao lâu sau thì máy thu âm ở trong quán cafe truyền tới bản tin của đài phát thanh Giang Châu.

“Sau đây là bản tin nhanh. Mười hai giờ trưa hôm nay tại tầng mười một ở khách sạn lớn Giang Châu, có một căn phòng bị bốc cháy. Trận hỏa hoạn làm cho năm học sinh cấp ba tử vong tại chỗ, năm học sinh này được xác định là ba nam hai nữ. Cảnh sát có phán đoán sơ bộ là nguồn điện của nồi lẩu bị rò rỉ gây ra hỏa hoạn dẫn đến chết người, nghi ngờ là trung tâm mua sắm không được đảm bảo tính an toàn. Trước mắt, sự việc này đang còn trong tình trạng điều tra.”

Lúc này Mục Y Nhân đang uống cà phê cũng không khỏi sững sờ.

“Khách sạn lớn Giang Châu?”

Lập tức trong lòng của nàng nổi lên sự nghi ngờ liền liếc nhìn Lăng Việt một chút, cặp lông mày xinh đẹp nhăn lại hỏi nhỏ:

“Chuyện này…?”

Lăng Việt gõ gõ đồng hồ, sắc mặt lạnh nhạt trả lời:



“Khi tôi tới đây mới 12 giờ 05 phút.”

“Há, xin lỗi, tôi còn tưởng rằng là đám người Triệu Cường đi tìm anh, sau đó tụi anh có xung đột với nhau.”

Lăng Việt cười nhạt lắc đầu.

“Tôi còn không có ngây thơ như vậy, cần gì phải tức giận với một đám học sinh.”

“Vậy cũng đúng, tôi nhìn thấy anh cũng không giống như là người bình thường, cũng không đến mức tính toán với đám người Triệu Cường.”

Trong lúc hai người đang nói chuyện, ở bên ngoài có một cô gái mặc một bộ quân áo công sở đang nhanh chóng tiến vào bên trong quán cafe, đôi chân dài của cô gái này mặc một đôi vớ màu đen toát ra vẻ thanh lịch quyến rũ khiến cho mọi người chú ý.

Nàng chạy chậm đến bên người Lăng Việt và Mục Y Nhân, thở dốc mấy hơi rồi nói:

“Tổng… Tổng giám đốc… Không xong!”

Lông mày của Mục Y Nhân hơi nhíu, nàng để tách cà phê xuống, lời nói có chút tức giận hỏi:

“Có chuyện gì, tại sao cô lại mất lịch sự vậy? Cô không thấy tôi cùng bạn uống cà phê sao?”

“Xin lỗi Tổng giám đốc. Tôi không cố ý nhưng mà có việc gấp! Đám người Vương Đổng nói muốn tổ chức đại hội cổ đông để bầu Tổng giám đốc mới! Bọn họ hiện tại muốn ngài lập tức trở về để bàn về việc này!”

“Cô nói cái gì?”

Trong nháy mắt, lông mày của Mục Y Nhân dựng đứng lên, sắc mặt băng lãnh đáng sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.