“Lăng Việt, cậu chớ có quá phận! Trước mặt của tôi lại đánh người của tôi cậu có ý gì?”
Lăng Việt tựa lưng vào ghế, nhấc chân lên, thản nhiên nói:
“Đánh một con chó ông lại kích động như vậy, chẳng lẽ không sợ làm mất thân phận của mình hay sao?”
“Cậu — —! Hừ! Lăng Việt, đừng tưởng rằng cậu nhanh mồm nhanh miệng thì có thể lừa gạt được tôi, tôi nói cho cậu biết, Giang Châu là nơi bản quan quản lý! Tôi chắc chắn sẽ không dung túng cậu ở chỗ này làm bậy!”
Lăng Việt lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái.
“Quan lớn rất mạnh miệng đấy! Năm đó, thời điểm Hoa gia diệt Lăng gia tôi, giết cha mẹ của tôi, đánh gãy hai chân tôi, Tôn Cao Quan lại ở nơi nào? Có thể từng giống như ngày hôm nay, ra mặt vì bách tính Giang Châu sao? Nói cho cùng, ông cũng chỉ là một kẻ ức hiếp người yếu, sợ kẻ mạnh mà thôi!”
“Hoa gia ông trêu chọc không nổi, cho nên… ông mới dám đến trêu chọc tôi!”
Tôn Cao Quan bị Lăng Việt nói trúng tim đen, ông ta tức giận vỗ bàn đứng dậy!
“Lăng Việt! Chú ý lời nói của cậu! Cậu ngông cuồng như thế, chẳng lẽ không sợ bản quan tố cáo cậu với Long Tổ hay sao?”
Ánh mắt của Lăng Việt híp lại, hắn cũng đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo của hắn nhìn chằm vào Tôn Cao Quan, trong nháy mắt ở trong lòng của Tôn Cao Quan chợt cảm thấy lạnh run cả người, có một chút khó chịu.
Cho đến giờ phút này, ông ta đột nhiên phát hiện ra chính mình có một chút chênh lệch với Lăng Việt!
Mặc dù ông ta ngồi ở vị trí cao, nhưng Lăng Việt… Lại giống như mãnh thú ăn cả người lẫn xương cực ít người có thể trêu chọc được hắn!
“Họ Tôn kia, Lăng Việt tôi muốn làm gì, ông ngăn không được, cũng không có tư cách cản!”
“Nếu như ông muốn tố cáo với Long Tổ, xin cứ tự nhiên!”
“Một tên Thiếu tướng, một người thư sinh, cái gì nhẹ cái gì nặng, tự ông nghĩ cho kĩ đi!”
“Hôm nay chỉ là đánh thủ hạ của ông, nếu như lại chọc tôi, tôi cũng không ngại để ông biết, Hoa gia ôngkhông thể trêu vào mà tôi ông càng không thể trêu vào!”
Dứt lời, Lăng Việt không nói nhảm nữa, trực tiếp quay người rời đi! Tú Nhi vội vàng đuổi theo.
Minh Thừa cười lạnh một tiếng, cũng quay người theo sau.
Thanh niên đeo kính đứng lên, bụm mặt hỏi:
“Đại nhân, chẳng lẽ… Chúng ta cứ để hắn rời đi như vậy sao?”
Lúc này ở trong ánh mắt của Tôn Cao Quan lộ rõ vẻ phức tạp!
“Tên nhóc con này chính là vì báo thù mà đến, tôi muốn cản cũng cản không được!”
“Nếu không chúng ta báo cáo với Long Tổ?”
“Long Tổ? Ha ha….”
Tôn Cao Quan bất đắc dĩ cười một tiếng.
“Long Tổ Thiếu tướng, chính là vũ khí của Quốc gia, mỗi tên đều có thực lực cao cường, Long Tổ sẽ vì tôi ra mặt mới lạ! Huống chi… Lăng Việt còn là Quỷ Cốc thiếu chủ! Người này chỉ có thể kết giao, không thể trêu chọc!”
Gã đeo kính có chút lo lắng, cậu ta hôm nay bị đánh một bạt tai, từ lúc làm thư ký cho Tôn Cao Quan có khi nào hắn phải nhận sự nhục nhã này chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]