Buổi đấu giá cuối cùng cũng kết thúc, Vu Cát đem một số tờ giấy công chứng dần dần phát các ông chủ.
Mục Y Nhân để tỏ lòng cảm tạ với Lăng Việt, cô liền mời Lăng Việt đi đến một nhà hàng Tây tại Giang Châu ăn một bữa. Minh Thừa và Tú Nhi cũng đi theo làm bóng đèn sáng chói.
…
Một bên khác, Lăng Tuyết thất hồn lạc phách về đến trong nhà.
Chú ba đang ngồi ở trên ghế sa lon xem báo chí, nhìn thấy Lăng Tuyết trở về, không khỏi nhíu mày hỏi:
“Tiểu Tuyết, không phải con đi tham gia buổi đấu giá từ thiện sao? Sao nhanh như vậy trở về rồi?”
Lăng Tuyết thở dài.
“Con… Con gặp Lăng Việt.”
“Ồ?”
Chú ba liền để tờ báo đang cầm trong tay xuống, có chút không vui hỏi:
“Tên nhóc con kia gây phiền toái cho con sao?”
“Không có.”
Lăng Tuyết lắc đầu.
“Cũng đúng, với thân phận bây giờ của Lăng Việt thì sao có thể tiến vào được buổi giá được, cho nên cũng không tạo ra phiền phức gì cho con? Vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Cha thấy con rất buồn phiền?”
Giọng nói của Lăng Tuyết mang theo một chút mất mác nói:
“Lăng Việt cũng vào được bên trong buổi đấu giá.”
“Con nói cái gì?”
Chú ba đột nhiên giật mình.
“Cái này sao có thể? Lấy thân phận của nó bây giờ, đến nuôi sống chính mình cũng không có khả năng, làm sao có thể tiến vào chỗ đó được?”
“Là Mục Y Nhân dẫn anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092109/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.